Ngần Ngại – Thơ Nỗi Niềm

Ngần Ngại

Sao nàng lăng lẽ đứng nơi đây
Diễm lệ thanh tao lộ nét hoài
Có phải tâm hồn đang uất nghẹn
Hay sầu cảnh vắng, gió heo may?

Mà kia ánh lệ ửng lưng tròng
Đăm đắm thả nhìn khoảng trống không
Nhè nhẹ đưa tay lùa mái xõa
Buông dài não nuột phả mênh mông…

Ta khách dạ hành dưới bóng đêm
Cũng từng vỡ mộng nát con tim
Cứ mỗi tối trời sương đọng lá
Là ngàn vương vấn chẳng cho yên

Nên bước chân dài để nhẹ vơi
Nỗi buồn canh cánh vọng xa xôi
Bâng khuâng kỷ niệm, hình xưa cũ
Thắt thẻo tâm can cả một đời…

Lững thững âm thầm tiếp tục đi
Tiếc người mỗi cảnh mỗi vân vi
Cõi lòng chạnh muốn gần chia sẻ
Ngần ngại bên trong một cái gì…

26/4/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *