Ngẫm Phù Vân – Thơ Cảnh Đời

Ngẫm Phù Vân

Trăm hoa mới đó nở khu vườn
Chỉ khoảnh khắc thời rã cánh buông
Thơm ngát hừng đông vừa sực nức
Chiều tà rũ đóa, cạn làn hương…

Cảnh sống con người lắm đổi thay
Xuân xanh hiển hách, bước thang mây
Tuổi già xế bóng mòn hơi sức
Nẻo quạnh thâm trầm, nỗi lắt lay

Tử sinh bệnh lão lẽ phù vân
Nào thể ngược xoay định số phần
Óng mượt no tròn khi giữa độ
Tóp teo, khô héo lúc mùa sang

Hôm qua vui vẻ biết bao nhiêu
Gặt hái thành công, lợi thật nhiều
Bỗng bữa nay xui tai nạn đến
Hao tài, vướng họa đẩy liêu xiêu

Kia thiếu phụ nghèo mưa nắng trải
Bán buôn vất vả kiếm nuôi con
Bất ngờ khách lạ tìm thăm bậu
Đáp nghĩa tình xưa, tặng điếng hồn

Hùm xám một vùng, tiếng dội xa
Trăng đang mười sáu gọi trăng tà
Đố ai dám bảo là trăng sáng
Dưới bóng hoàng hôn, nắng cũng nhòa

Đổi thay, thay đổi tợ dòng sông
Thoáng chốc dâng cao, thoáng chốc ròng
Mỏng mảnh nan thuyền xuôi sóng nước
Tùy theo hướng chảy khỏe hay cong …

Ta chợt thấy lòng như mỏi mê
Khi hồi tưởng lại chuỗi lê thê
Ảnh hình, kỷ niệm dài năm tháng
Tất cả giờ đây còn những gì?

Phải chăng vương vấn, để canh thâu
Nhìn lá cỏ cây đọng giọt sầu
Hay chạnh bâng khuâng về dĩ vãng
Lúc chìm giá lạnh, khuất vào sâu

Buồn buồn, nhớ nhớ với mà thôi
Của kẻ ngày xưa hiện góc đời
Cứ mãi sớm chiều canh cánh dạ
Lan man thổn thức vọng trùng khơi

Bao lần ấp ủ nỗi niềm mơ
Dang dở hằn đau, nghẹn thẫn thờ
Bao giấc mộng ngàn tan vỡ nát
Ẩn tàng ký ức, hóa vần thơ…

Luẩn quẩn, loanh quanh luồn trí não
Cũng đành cam khép cửa con tim
Bởi vì tạo hóa an bài sẵn
Tất cả đều do một chữ duyên…

Bảng lảng không gian ánh lập lòe
Phía vườn rỉ rả điệp ngân ve
Phôi pha tạm gác bầu tâm sự
Lặng lẽ âm thầm đứng dậy đi…

18/9/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *