Ngắm Nghía Dưới
Hoàng Hôn
Xin em hãy quên và tha thứ
Một quả tim đau tự lúc nào
Bỗng chốc trở mình ngân nhịp đập
Làm sao tránh khỏi lắc lư chao…
Từ thuở nhung tơ đến trưởng thành
Vô vàn kỷ niệm quấn hồn anh
Yêu thương, ước nguyện tình hai đứa
Kết trái sum sê, trĩu nặng cành
Bất ngờ giông bão kéo về đây
Vùi dập mảnh vườn hất ngã cây
Ửng đỏ mượt mà vừa đến độ
Rụng rơi lăn lóc dưới cuồng xoay
Do anh biền biệt ở phương xa
Em phận làm con đạo nghĩa nhà
Cha mẹ lệnh trời đâu thể cưỡng
Nên đành rụng vỡ mảnh trăng thoa
Giờ đây ván đã đóng thuyền rồi
Vương vấn chỉ làm khổ nữa thôi
Hãy để một lần lau ngấn lệ
Tiễn tình tan tác đến phai phôi…
Em nức nở buồn, nhỏ biệt ly
Rồi quay lưng lại bước chân đi
Nhìn theo quen thuộc hình yêu dấu
Ôi hỡi! Tim tôi cả khối chì
Chiều nay vò võ nỗi cô đơn
Thắt thẻo ruột gan, khắc khoải hồn
Chầm chậm móc sâu vào giữa héo
Đưa lên ngắm nghía dưới hoàng hôn…
23/6/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)