NGẪM NGHĨ DƯỚI HÈ
Giữa phiến láng con ve sầu đậu đó
Vẻ trầm ngâm, vò võ nỗi cô đơn
Từng từng chập, khảy đờn, cao giọng hát
Chứa chan niềm chất ngất vọng tình nương…
Thỉnh thoảng gió thổi luồng, xuyên kẻ lá
Chuỗi xạc xào rỉ rả trỗi đâu đây
Vài cành nhánh lắt lay hình buồn bã
Cảnh oi nồng lã chã, chẳng yên say
Trên rải rác hàng mây từ diệu vợi
Suốt dặm dài trôi nổi lắm gian truân
Nay phải chịu lưng tầng thêm rực chói
Lựng khựng chùn, rười rượi kéo dài tan
Chàng nâu vò vẽ bay gần khóm trúc
Bứt rứt mình cọ húc lóng trơn nghiêng
Rồi đảo chiều qua triền đê lập tức
Tợ kiếm tìm chỗ núp, nóng như điên…
Ngồi lặng lẽ mái hiên nhà giải nhiệt
Ngắm quanh bề mỏi mệt trước hừng đưa
Chạnh cõi lòng xót xa, niềm bi thiết
Phải chi giờ bất chợt có cơn mưa
Hơi sẽ bốc lưa thưa từ dải đất
Nghìn giọt tròn nhểu mát phả hanh hao
Ngọn tiếp tục rì rào tăng sức bật
Ôi tuyệt vời! Khúc nhạc đượm thanh tao
Nhưng chưa thấy, làm sao? Làm sao nhỉ?
Phải cam đành thủ thỉ với riêng ta
Tất cả đó chẳng qua vòng vũ trụ
Tạo lẽ này gọi hú lực bền ra…
14/05/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm