Nếu Như Sống Lại Được Ngày Xưa

Nếu Như Sống Lại
Được Ngày Xưa

Lang thang rồi ghé lại vườn ai
Khuây khỏa nỗi niềm quyện gió lay
Vương vấn trở thành bao luyến nhớ
Chuỗi ngày xướng họa đó và đây…

Bởi cảm xúc hình dáng vẻ đăng
Môi hồng tủm tỉm, nét đan thanh
Đong đưa mái tóc khơi dòng cảm
Khuấy động hồn sương dậy sóng lòng

Và rồi chẳng hiểu tự bao giờ
Nẻo vắng âm thầm vọng bến mơ
Xuân thắm qua rồi nay trở thắm
Quên dần dĩ vãng nghẹn đường tơ

Vẫn biết kia là ảo ảnh thôi
Nào đâu nhẹ vuốt được bờ môi
Đâu trao dịu ngọt, lời âu yếm
Đâu thể cùng nhau một hướng đời

Vì em son trẻ, độ xuân thì
Còn kẻ bên lề chẳng có chi
Bóng nhạt, chơ vơ, sầu nặng trĩu
Chiều tà mỏi mệt bước chân đi…

Vậy mà sao mãi dạ bâng khuâng
Nhìn ngắm cành nghiêng lá cuộn vàng
Rực rỡ hôm nào nay nhạt tím
Chạnh lòng gờn gợn sóng lăn tăn

Phải chi sống lại được ngày xưa
Có lẽ giờ đây chẳng thẫn thờ
Tôi sẽ âm thầm trong lặng lẽ
Nhẹ nhàng nắn nót mấy vần thơ…

27/3/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *