Một Mối Tơ Lòng – Thơ Tình Buồn

Một Mối Tơ Lòng

Sớm mai em trở lại quê
Có nghe rười rượi, ủ ê nỗi niềm
Vì sao duỗi cánh bay chim
Dưới vầng nửa khuyết in thềm mù khơi?

Để rồi cảm thấy chơi vơi
Cung đàn héo hắt, rã rời hồn mơ
Yêu thương ấp ủ bao giờ
Như cơn gió nhẹ, hững hờ lướt qua

Tơ lòng giăng mắc cành xa
Mỏng manh biết có rớt ra đứt lìa
Say đêm trầm bóng canh khuya
Tàn canh ánh lặn đường về nơi đâu?!

Cho em mang khối tình sầu
Tâm tư trĩu nặng, đè bao thắm nồng
Cuộc đời như thể dòng sông
Thuyền trôi lờ lững, bềnh bồng sóng lay

Tiếng hẹn nguyền, trọn với Ai
Là sầu vạn kỷ, hay say mộng ngàn
Cùng nhau tắm ánh trăng vàng
Hay cùng thắt thẻo, ngỡ ngàng mây sương?

Giờ đây ngang trái ôm buồn
Tiếc cho mấy bước lại vương xích cùm
Hương yêu loang toả một vùng
Mà trời lại xám phủ trùm lối đi…

Canh thâu vương vấn ảnh thề
Từng thoang thoảng đến kéo lê giọt lòng
Bao nhiêu lóng lánh nhỏ ròng
Bấy nhiêu thổn thức, bềnh bồng tâm tư.

10/7/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *