Mênh Mang – Thơ Nỗi Niềm

MÊNH MANG

Ta hỏi trăng này! Trăng ở đâu
Để người thao thức dưới canh thâu
Mênh mang hướng vọng, niềm thơ thẩn
Lởn vởn tâm tư bảng lảng màu?

Ta hỏi trăng này! Trăng có buông
Ánh vàng muôn thuở rớt ngang đường
Bên lề dày đặc tàn che khuất
Gieo lạnh giăng đầy giữa khói sương

Ta hỏi trăng này! Trăng có bơi
Cận hàng mây xám lửng lơ thôi
Xung quanh lồng lộng nào đâu gió
Để tối âm u đậy bóng trời

Ta hỏi trăng này! Trăng có nghe
Êm đềm điệp khúc một bài ca
Kẻ ngồi trầm mặc bờ thanh vắng
Khuây khỏa u hoài nhớ bậu xa?…

Vậy mà bỗng chốc cả khuya nay
Sắc ám tràn loang phủ mịt dày
Bốn phía lặng tờ, cây cỏ lá
Rũ mình. đọng hạt, giọt lung lay

Dẫu biết rồi đây trăng cũng đến
Treo vầng đỉnh ngạn tỏa long lanh
Và từ vạn dặm du dương ngọn
Cũng lại kề bên trải mộng lành

Nhưng sao man mác nỗi niềm đêm
Loáng thoáng mơ đan quyện ánh đèn
Tim tím, lờ mờ phơi sẫm bóng
Dàu dàu rung lắc, nghẹn hồn uyên…

09/03/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *