Mãi Về Phương Ấy – Thơ Tình Yêu

Mãi Về Phương Ấy

Mình gặp nhau giữa mùa nắng ấm
Kết tình thơ điểm thắm cuộc đời
Xòe tay khỏa lấp chơi vơi
Giữa bầu rộng lớn, lẻ loi bóng thuyền,

Theo ngày tháng ngập tràn vương vấn
Chuyện vui buồn, hụt hẫng sẻ chia
Cánh hồn vạn dặm canh khuya
Cùng đan tay nắm tìm về bến mơ

Có những lúc thẫn thờ mong đợi
Điện cúp rồi, có lại mau đi
Để cùng nhau họa vần thi
Cho vơi nhẹ bớt những gì buồn tênh

Có nhiều đêm bồng bềnh cánh hạc
Dưới trăng vàng vằng vặc sáng soi
Bâng khuâng, cảm xúc đầy vơi
Tận sâu thăm thẳm bao lời mến yêu

Lòng muốn gửi thật nhiều về ấy
Khúc thâm tình sống mãi trong tim
Cho ai bớt nỗi ưu phiền
Nửa lo, nửa tủi, lạc miền âm u

Niềm tin tưởng thiên thu ước hẹn
Dẫn hồn yêu về đỉnh thênh thang
Tắm vầng ánh tỏa long lanh
Trôi tan bụi phấn phủ màn tuyết sương

Dẫu đang bước con đường ảo ảnh
Hay nghìn năm canh cánh duyên thề
Thì ta vẫn mãi thả về
Phương trời mộng ước lê thê sợi tình.

5/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *