Mặc Kia Sóng Vỗ – Thơ Nỗi Niềm

Mặc Kia Sóng Vỗ

Ta nghỉ mệt, đứng cười trong gió
Nhìn khu vườn cây lá xanh um
Nỗi niềm dào dạt lâng lâng
Thương tình bạn ngọc nhọc nhằn hợp xây,

Hàng hàng lớp giống cây đậu trái
Thêm món ăn ngần ấy cho đời
Dưỡng sinh bồi bổ sức người
Giúp nâng dòng chảy đến nơi nghìn trùng

Dày dày đặc nụ hồng óng ả
Sớm mai này nở tỏa làn hương
Dịu xoa nhè nhẹ hàn sương
Vơi đi giá lạnh canh trường hắt hiu

Bầu nắng tắt, bóng chiều đổ xuống
Khói lam mờ lởn vởn trời mây
Lữ hành lạc bước về đây
Chút màu thưởng thức cũng phai phôi sầu

Ngày sớm tối biết bao ong bướm
Vẽ tranh vàng thắm đượm phủ quanh
Ngợp tăng cảnh sắc hữu tình
Hiến dâng lồng lộng, rung rinh tiếng đàn

Lắm mặc khách tao nhân ngấp nghé
Lắm võ vàng, quạnh quẽ dệt mơ
Lắm bao xúc cảm vật vờ
Ngưởng say ấm áp, lững lờ phiêu du,

Bên cạnh đó âm u sẫm tối
Thấy ngời loang nhức nhối miên man
Với tay cố xé ánh vàng
Khiến cho khoảnh khắc ngỡ ngàng trăng sao…

Cõi phù thế bể dâu tan hợp
Chuỗi thời gian lớp lớp đổi thay
Xá gì một thoảng lắt lay
Cành nghiêng lá rụng, cũng này đơm hoa

Tình ơi hỡi! Đậm đà yêu dấu
Ý nguyện lòng đau đáu tâm tư
Thả hồn êm ả vào thơ
Mặc kia sóng vỗ ven bờ bọt tung.

22/11/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *