Lặng Lẽ Ngân Nga – Thơ Nỗi Niềm

Lặng Lẽ Ngân Nga

Rũ bóng nghiêng chiều, khung ảm đạm
Chim trời mỏi cánh chạnh dừng bay
Kiếm cung ngày cũ hình lưu luyến
Chuồng đóng, ngựa buồn ai có hay?

Bao nhiêu năm tháng trong vòng tối
Khắc khổ thật nhiều, ít có vui
Lận đận bao trùm lên khắp nẻo
Khiến niềm trăn trở mãi không thôi

Cứ thế lững lờ theo cuộc sống
Như con nước chảy ở trên sông
Ròng rong xuôi ngược ngày hôm sớm
Mặc kệ nắng mưa, vỗ bập bồng

Thời gian thấm thoắt cũng trôi qua
Lối mộng, vườn thơ dưới ánh ngà
Một thuở say sưa hồn cửa gió
Từ từ nhòa nhạt khuất trời xa

Tôi đã âm thầm cố lãng quên
Giữa bầu ráng tắt, đỉnh chênh vênh
Nhưng sao mãi nhớ, hoài vương vấn
Khi cửa then cài kín một bên

Có phải mộng đời chưa phỉ chí
Nên từ sâu thẳm cứ lan man
Để rồi trống vắng, bờ hiu quạnh
Lặng lẽ ngân nga những tiếng đàn…

30/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *