Làm Thi Sĩ

Làm Thi Sĩ

Làm thi sĩ dễ thay trăng đổi gió
Chỉ ít vần hóa tỏ trở thành lu
Chỉ nửa câu: chầm chậm đẩy sương mù
Cũng biến thổi vụt vù ra thoang thoảng

Làm thi sĩ mọc chìa thêm đôi cánh
Phỉ sức bay tít tận đỉnh tầng cao
Với nhẹ nhàng ngắt hái một vì sao
Gửi thân ái ngọt ngào lên suối tóc

Làm thi sĩ hiên ngang kình ngọn lốc
Há sợ gì những lúc tốc tung phơi
Chỉ lẹ làng gom cụm dập dìu trôi
Mưa sẽ rớt, từng hồi tan loãng mất

Làm thi sĩ có khó gì chất ngất
Chỉ dựng này rung lắc cả bờ tim
Sắp bày nọ đắm đuối khóe lim dim
Hồn khoảnh khắc lâng lâng vào lối mộng

Làm thi sĩ không sờn muôn gợn sóng
Chỉ cần đây vẽ bóng vững chèo tay
Trước điệp trùng khéo léo lượn lờ hay
Nghiêng ngả tránh, cũng ngày kia ghé bến…

Nhưng làm thi sĩ, thì không dễ mến
Chẳng dễ yêu, dễ đến thật cùng ai
Tất cả rồi như thể lững lờ mây
Chầm chậm lướt xuôi dài về cõi khuất

Bởi thi sĩ là thơ là ý nhạc
Giữa khung mờ phảng phất trải du dương
Xuyên mộng vườn êm ả phả làn hương
Vẫn lắm nỗi khiến sương buồn rơi rụng…

Để tiếng hẹn tình chung vạn kỷ
Có bao giờ thi sĩ trọn nghe đâu.

09/6/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

 

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *