Hồn Sĩ Giữa Bóng Đêm
Cũng giống như anh, lặng lẽ từng đêm
Ngồi thao thức bên thềm trông diệu vợi
Muốn dang tay đẩy xám ngàn chuyển tới
Cho vơi niềm nhức nhối tận con tim…
Bởi vì sao mãi khát vọng đi tìm
Hình ảnh bóng đã chìm nơi dĩ vãng
Cứ mỗi độ hoàng hôn phơi bảng lảng
Lại trở về loáng thoáng giữa hàng mây
Để gió sầu lay động lá cành cây
Rồi nhè nhẹ lắt lay bao nỗi nhớ
Chuyện dòng sông, bến nước, một con đò
Chuyện thơ ấu, ầu ơ ru giấc ngủ….
Khiến lòng tôi cứ hoài đau trăn trở
Vấn vương buồn lối ngõ chẳng còn đâu
Thu ẩn mình ngẫm nghĩ chuyện bể dâu
Nghe văng vẳng thì thào muôn tiếng nói…
Cứ bay, cứ tìm cái gì chẳng thấy
Lại chẳng tan, chẳng cháy trước lửa hồng
Chẳng dễ dàng bốc khói lững mênh mông
Mà chỉ tụ đáy lòng không phai nhạt
Anh bên kia tháng ngày thu trầm mặc
Còn bên này cũng nát mảnh tâm can
Chiều anh nhìn sóng nước gợn lăn tăn
Tôi đêm vắng ôm đàn lay khúc biệt
Có phải chăng giống nhau niềm tha thiết
Cũng ngàn yêu da diết với đan mơ
Nhưng giờ đây trăng khuất lặn sau bờ
Để hồn sĩ thẫn thờ lưu luyến mãi…
2/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)