Hình Thu – Nỗi Nhớ – Thơ Nỗi Niềm

Hình Thu – Nỗi Nhớ

Hoàng hôn chầm chậm lụn về nơi
Mây xám đùn giăng tối mịt trời
Lốc mạnh từng cơn vờn bát ngát
Mênh mông vạn sóng lắc nhồi khơi

Lặng lẽ em ngồi hướng vọng xa
Chơ vơ thui thủi, nghẹn dương tà
Chẳng màng bóng xế, bầu hiu quạnh
Thổn thức nỗi niềm tự với ta

Phải chăng tâm sự vướng u buồn
Dang dở mộng đời ấp ủ phương
Giây phút não nùng ôm nuối tiếc
Âm thầm bãi vắng nhỏ hàn sương?

Hay nghịch cảnh đời, lỡ phận duyên
Sông sâu, bão táp lật con thuyền
Để giờ ly biệt, ngàn đau khổ
Da diết tận cùng, một góc riêng…

Hoặc rơi định mệnh, cầu Ô Thước
Yêu dấu mà ôi! Tím đợi chờ
Bến nước, con đò trông lữ khách
Thẫn thờ nguyệt rũ, gió rung tơ?…

Tôi thấy hình em ngay trước mặt
Chạnh lòng, bất chợt dậy đăm chiêu
Biết bao trắc trở dòng nhân thế
Để lắm bâng khuâng nhạt bóng chiều

Rồi nhớ, rồi thương Ấy của tôi
Hữu duyên tao ngộ dưới trăng soi
Âm thanh đồng điệu, hòa cung bậc
Ngang trái, đành cam cả một đời…

18/2/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *