Hãy Còn Đây – Thơ Tình Buồn

Hãy Còn Đây

Em viết thơ tình dang dở để mà chi
Cho kỷ niệm thầm thì theo nỗi nhớ
Cho mảnh trăng xưa, trăng lòng muôn thuở
Giữa đêm buồn, lối ngõ ánh chao nghiêng

Tôi nơi này hôm sớm vẫn lặng yên
Bên góc vắng nghe niềm đau rỉ rả
Nhểu từng giọt sương hồn lên lá cỏ
Mà chạnh lòng vò võ, nghẹn chơi vơi

Kia bình minh lấp ló ửng khung trời
Sưởi ấm áp ngậm ngùi bên giá lạnh
Theo khoảnh khắc ngọn gió ngàn nhẹ thoảng
Hạt đọng sầu tan loãng bốc hơi bay

Nỗi thẫn thờ, da diết dẫu còn đây
Sẽ chầm chậm lắt lay dần phai nhạt
Bao lởn vởn, chập chờn theo phảng phất
Cũng từ từ biến mất cõi hư không…

Bởi tất cả hình ảnh một dòng sông
Có con thuyền bềnh bồng trên sóng nước
Đường diệu vợi lững lờ về phía trước
Mãi chỉ là ảo bóng đó mà thôi

Em vẫn là em, tôi vẫn là tôi
Đời thực tại đầy vơi điều lo nghĩ
Nếu như thật, tình ta tình vạn kỷ
Hãy còn đây thủ thỉ tiếng tơ lòng…

28/3/2022
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *