Hạt Sương
Nắng sớm, mưa chiều, đêm giá lạnh
Bốn mùa cứ mãi bóng thời gian
Buồn vui, sướng khổ vòng luân chuyển
Luẩn quẩn, loanh quanh suốt cuộc trần…
Hôm nào gió lộng giữa trời mây
Từng đợt sấm rền vọng đó đây
Chới với, vật vờ theo ngọn lốc
Rụng chìm vỡ nát dưới nhành cây
Rồi khuya đêm ấy bầu lơi thổi
Hơi nước lưng tầng chậm nổi trôi
Vướng víu nhẹ nhàng lên nhánh rũ
Từng hồi tụ phiến khắp muôn nơi
Vầng trăng diệu vợi đỉnh lung linh
Dạ ánh cho kia rộ ảnh hình
Cũng vẫn này đây ngàn vạn hạt
Tròn tròn lấp lánh điểm trời xinh
Lại sáng hôm sau nắng trải bầu
Giọt buồn tiếp tục một lần đau
Hanh hao bốc khói dần tan biến
Vào cõi mênh mông trả kiếp sầu…
Chuyện đời nhân thế có như sương
Kết đọng phút giây ửng chập chờn
Dáng vẻ một thời rồi khuất dạng
Để hàng lá cỏ chạnh niềm vương?
Vì sao lưu luyến mảnh phù du
Khi chẳng qua đêm cũng vụt vù
Bé nhỏ mong manh luôn dễ cạn
Phải chăng ngắn ngủi lại đầy thơ.
11/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)