GIỌT SƯƠNG TRÊN LÁ
Giọt nước lăn dài dọc phiến nghiêng
Nhẹ rơi lặng lẽ dưới đêm đen
Loang tan khoảnh khắc vào nơi mất
Trả lại vòm khuya cả nỗi niềm…
Âm thầm kết đọng giữa thâu canh
Đón nhận du dương lắc vỗ cành
Nghe chuỗi xạc xào văng vẳng vọng
Hứng nhiều lấp lóe cận xung quanh
Chẳng màng ló dạng vỡ tan phai
Mặc kệ li ti bé hạt này
Một thoáng chập chờn theo ngọn thổi
Cũng khơi niềm mộng hướng trời mây
Giây phút an nhiên dạ ánh trời
Say sưa đỉnh mộng chút mà thôi
Nào đâu thể lỏng hoài yên trụ
Khi cánh thời gian mãi chuyển dời…
Dưới mái hiên khuya ngồi ngắm lá
Lan man trăn trở chuyện gần xa
Tơ tình đứt đoạn dòng nhân thế
Có phải nọ kia, vẫn chỉ là
Êm đềm thắm đượm dưới trăng sao
Cạn tận bấy nhiêu điểm sắc bầu
Khoảnh khắc tượng hình trên mỏng mảnh
Để rồi định phận khuất chìm sâu…
Man mác cõi lòng, chạnh ngẩn ngơ
Bao năm bắt bóng dệt đường tơ
Thả hồn kéo sợi dài khung lộng
Tợ cũng như sương rụng xuống bờ…
18/3/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm