Em – Thơ Nỗi Niềm và Tâm Sự

Em

Em là cái bóng của lòng tôi
Chẳng thấy dáng hình, chỉ nói thôi
Từng tiếng ngọt ngào trao lởn vởn
Ấm lòng thân thiết lúc chơi vơi,

Em đã theo tôi quá nửa đời
Từ thời biết cảm, biết bâng khuâng
Biết thương, biết nhớ và thao thức
Lặng lẽ suy tư dưới nắng tàn

Sáng sớm tinh sương rộ ánh hồng
Em tô sắc biếc cả dòng sông
Cho tôi, thuyền mộng bơi vào ấy
Êm ả, du dương mát cõi lòng

Rồi theo chầm chậm của vầng dương
Phủ khối hanh hao xuống nẻo đường
Em dựng bên lề căn quán nhỏ
Giúp tôi ngơi nghỉ bước ngàn phương

Những lúc chạnh buồn luôn có em
Nỉ non chia sẻ, dịu sầu tim
Từ trong hương thoảng lời em nói
Đừng nữa anh ơi! Hãy thả chìm

Đêm đêm lặng lẽ vọng trời xa
Nửa tưởng, nửa trông để có mà
Chút đỉnh gì kia vơi héo hắt
Em ngồi thật sát, nhẹ nhàng xoa…

Giờ đây ráng tắt, lạnh hoàng hôn
Kỷ niệm ngày xưa níu mảnh hồn
Giây phút ngập tràn bao cảm xúc
Em đưa tôi lấy một cây đàn…

13/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *