Em Ơi Đừng Lo – Thơ Nỗi Niềm

Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Images?q=tbn:ANd9GcQwCnqRY0JV1Jm-2fkApRzukMjuyO9cuYjJJHgdsmrRUbyKXfu8

EM ƠI ĐỪNG LO

Chẳng có sao đâu em chớ lo
Khiến màn u ám phủ khung mơ
Tâm tư luẩn quẩn ngày hôm sớm
Khắc khoải u sầu, nghẹn ý thơ…

Nào đâu bình lặng mãi không gian
Lắm buổi mây đen phủ ngập tràn
U ám kéo dài qua khắp nẻo
Cũng rồi ngọn gió đẩy trôi nhanh

Sáng sớm sương tan, bầu ấm áp
Vầng hồng lan tỏa rạng muôn nơi
Lững lờ chiếc bóng dần luân chuyển
Nắng tắt hoàng hôn lạnh cả trời

Cuộc đời cảnh sống như dòng nước
Có lúc êm đềm chảy đó đây
Khi hứng phong cuồng vùi dập xuống
Vật vờ, nhấp nhố bọt tung bay…

Anh đã nhận nhiều nỗi khổ đau
Từ thời xưa cũ dưới mưa ngâu
Bước chân đá sỏi, dầm sương lạnh
Ngắm ánh trăng thu bạc mái đầu

Một thuở lưng tầng bị trúng thương
Chim rơi gãy cánh quỵ bên đường
Giữa bề dã thú hằng lui tới
Đau đớn, chơi vơi khổ với buồn

Thì có gì đâu một thoáng mà
Những lần ánh lệ chợt trào ra
Tợ làn gió nhẹ vờn cây cỏ
Thoáng chốc tan dần khuất nẻo xa.

Tháng 7/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *