Em Đi Trong Mưa – Thơ Cảnh Đời

Em Đi Trong Mưa

Trời nặng hạt sao em không ghé đụt
Lại lang thang cho đẫm hết thân ngà
Phải chăng đó nặng mang điều buồn bã
Nên mặc tình mưa gió buổi chiều nay?

Vẫn âm thầm, lặng lẽ bước chân đi
Đôi nhòa nhạt nghĩ gì không nhấp nháy
Môi thâm tím dưới hàng mưa tuôn chảy
Mím chặt vào nhưng lại mếu từng cơn

Hình như em đang khóc hoặc đang hờn
Bởi trăng lặn đầu non gieo ảm đạm
Để giờ đây tấc lòng bao u ẩn
Chỉ thấy toàn hụt hẫng với thương đau

Phải vậy không? Hay bởi tại vì sao
Lại xui khiến má đào thôi ửng sắc
Cả màu thu phủ trùm lên ánh mắt
Dạ thẫn thờ, lay lắt mảnh thiên thanh

Hai bên đường thỉnh thoảng giọt rơi nhanh
Theo ngọn thổi rung rinh nhành lá đổ
Như chia sẻ cảnh tình người trắc trở
Thả nỗi niềm trên phố hạt mưa sa…

Hãy quay lưng trở lại hỡi em à
Đừng nghẹn nữa kẻo mà thêm buốt tái
Chẳng gì đâu dưới khung trời ngoài ấy
Chỉ dập dồn nước chảy ướt chân thôi

Ai không từng giây phút lạc chơi vơi
Từng trông đợi và rồi ôm khổ lụy
Bởi dòng đời mông mênh như mặt bể
Có bao giờ sớm xế lặng yên đâu.

28/7/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *