Em Có Hiểu Không
Kể từ lúc bên bờ sông gặp gỡ
Ánh giao hòa khiến mở cửa tim tôi
Bao dĩ vãng vương vấn của một thời
Gửi con nước đẩy trôi về xa thẳm…
Ngày mấy lượt đăm chiêu rồi trầm lắng
Nghe nỗi niềm trĩu nặng nghĩ về Ai
Có đôi lúc lãng đãng cánh hồn bay
Theo mây gió thả dài tơ dệt mộng
Đêm thanh vắng sau vườn ngồi gom bóng
Còn lòng thì trải rộng khắp xung quanh
Cảm xúc khi nhè nhẹ lắc rung cành
Dào dạt lúc long lanh vầng ánh tỏ
Hồn lững thững bước lần qua lối ngõ
Ngắm điểm mờ cuối phố…để làm chi
Như cố tìm nơi ấy một ảnh thề
Cho khoảnh khắc lê thê ngàn nhịp đập,
Niềm ước vọng qua tháng ngày ôm ấp
Cứ từng hồi chất ngất luyến lưu theo
Thế mà nay bỗng cảm thấy quạnh hiu
Con đò nhỏ dưới chiều như vắng khách
Mới hôm nào hàng mưa rơi tí tách
Suối hãy còn róc rách chảy đong đưa
Cây nghiêng mình che chắn giọt lưa thưa
Giờ bốn phía ngọn lùa rơi tắc nghẽn
Khu vườn em không còn hương thoảng quyện
Cây trơ cành, đứng lặng ngóng sương đêm
Tiếng tỳ bà réo rắt trỗi từng cơn
Khúc nhạc tím gợi buồn thêm da diết…
01/10/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)