Duyên Tình Gió Mây – Thơ Tình Buồn

DUYÊN TÌNH GIÓ MÂY

Từ nơi diệu vợi lượn mình
Gió xuôi vận tốc quyện hình vóc Mây
Lâng lâng dào dạt cả hai
Đậm đà thân ái, bay bay lững lờ…

Bên luồng chuyển động ngàn xa
Phía gom tụ nước biến ra khối màn
Đồng tâm kết nghĩa đá vàng
Ngọt ngào, khắng khít cung đàn cùng nhau

Du dương thưởng ngoạn lưng bầu
Ngắm nhìn cõi hướng biết bao êm đềm
Trải lòng bát ngát mông mênh
Say sưa ngây ngất, bồng bềnh nhẹ trôi

Thời gian chầm chậm từng hồi
Phủ trùm, gánh nặng, rã rời làn hương
Li ti muôn giọt hóa sương
Mây dần rụng mất, để buồn chơ vơ

Gió đau da diết, thẫn thờ
Chơi vơi, lặng lẽ, vật vờ thênh thang
Vấn vương thương nhớ vô vàn
Âm thầm va núi, vỡ tan bóng chiều…

Hết rồi đôi cánh tình yêu
Biển trời đây đó, phiêu diêu thỏa niềm
Nhạc khảy khúc, sáo ru yên
Nhấp nhố duyên thuyền, tô thắm vườn xuân

Muôn đời một áng phù vân
Sớm còn tối mất, lỡ làng nắng mưa
Nhân sinh thả gót bốn mùa
Gió Mây vạn kiếp hồn đưa trở về…

17/03/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *