Dưới Chiều Buồn Tênh – Thơ Nỗi Niềm

DƯỚI CHIỀU BUỒN TÊNH

Âm thầm rời bỏ làng quê
Tha phương kiếm sống giữa bề gió sương
Dạ mang trọn khối tư tương
Chuỗi dài thao thức, canh trường quạnh hiu…

Bởi thân gia cảnh khó nghèo
Vùng khô hạn nắng, cầu treo gập ghềnh
Dẫu cho có ánh trăng tình
Nhưng trăng chìm dưới rung rinh vạt mờ

Chơ vơ giá lạnh thẫn thờ
Sớm trưa bao phủ kẻ chờ trao Ai
Vỡ tan làm cánh nhạn bay
Bầu trời viễn xứ, phôi phai nỗi niềm…

Sáu năm ôm mối sầu riêng
Mây treo bảng lảng, tà xuyên lá vàng
Canh khuya trở giấc mơ màng
Chạnh sầu dĩ vãng, khóe tràn xót xa

Em bây giờ, vợ người ta
Còn gì ảnh bóng để mà ngắm trông
Thuở nào mái chẳng xuôi dòng
Giờ đà cạn nước, tím lòng thêm thôi…

Hôm nay tận nẻo trùng khơi
Có người trở lại, ngậm ngùi nhớ xưa
Đâu đây lởn vởn con đò
Nhịp chèo khua mái quyện hò ru êm

Đâu đây dào dạt trái tim
Ngân nga điệp khúc bên thềm ái yêu
Đâu đây tha thiết thật nhiều
Để giờ thả bước dưới chiều buồn tênh.

22/3/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *