Dưới Canh Khuya – Thơ Nỗi Niềm

Dưới Canh Khuya

Chập chờn thao thức dưới khuya nay
Hơi lạnh không gian phủ xuống dày
Chăn kín, gối êm mà vẫn buốt
Khiến hoài trao tráo ngước nằm đây…

Lởn vởn hình em treo tĩnh lặng
Nào đùa, nào kể với nào lo
Nào men chan chứa niềm yêu dấu…
Bỗng muốn…em về trong giấc mơ

Ngoài trời hù hụ gió đưa giông
Trăn trở thâu canh giá cõi lòng
Không biết lúc nào thôi nghĩ nữa
Lờ mờ nhìn thấy ở trên sông

Anh ngồi cận sát ở bên em
Nhè nhẹ đưa tay vuốt mái huyền
Dào dạt lâng lâng dòng cảm xúc
Theo từng nhịp đập giữa con tim

Nhoen nhoẻn nụ cười, vui ánh mắt
Dựa kề, khe khẽ giọng du dương
Ngọt ngào em nói và anh hiểu
Nhưng chẳng nhớ gì tiếng của Thương

Rồi ta tiếp tục điệp ầu ơ
Anh xướng vài câu, em đợi chờ
Khem khép, làn mi, trầm suối biếc
Chỉ trong ánh lóe cũng hòa thơ…

Bất chợt giật mình sau tiếng vang
Sét to rít mạnh đỉnh không tầng
Vấn vương, lưu luyến, buồn man mác
Khoảnh khắc nhòa tan bóng của nàng.

4/7/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *