Dòng Thắm Thiết Còn in Dấu
Có phải chăng khung trời đà chuyển tối
Nên nhẹ nhàng em khép lối vườn thơ
Khiến lộng ngàn hiu hắt, lạc chơ vơ
Bâng khuâng nhớ, thẫn thờ nơi vắng lặng?
Hay cái gì làm cho em hụt hẫng
Để cõi lòng canh cánh nỗi hờn đau
Muốn vo tròn, nén chặt cất vào sâu
Đành tạm biệt, tiếng chào không thể nói
Hoặc đăng đẳng trải hồn về diệu vợi
Đến hôm nay đã mỏi mệt dưới chiều
Lửa năm nào nay còn chẳng bao nhiêu
Sợ giây phút liêu xiêu, chìm ảnh mộng
Hoặc hiểu ra chỉ toàn là ảo bóng
Giữa đêm dài chầm chậm mập mờ bay
Cố với hoài, với thẳng cả bàn tay
Mà vệt khói cứ dài theo nẻo khuất
Hay ở em đang chứa chan thổn thức
Bỗng chạnh lòng, ẩn ức bởi do tôi
Quá vô tình trong lúc ấy chơi vơi
Rồi chua xót, đánh rơi bầu mật ngọt?…
Phải vậy không? Một trong bao điều đó
Để giờ đây lá cỏ tợ như buồn
Nghiêng trút mình, rỉ rả nhỏ hàn sương
Từng khoảnh khắc bên đường kêu tí tách
Tình yêu ơi! Âm vang thời lữ khách
Vẫn đâu đây phảng phất trải hương nồng
Dẫu bây giờ mảng tối phủ mênh mông
Dòng thắm thiết cõi lòng in dấu mãi.
23/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)