Đọc Cánh Thơ Buồn – Thơ Nỗi Niềm

ĐỌC CÁNH THƠ BUỒN

Cặm cụi em ngồi đọc cánh thơ
Tìm vơi khắc khoải nẻo chơ vơ
Khi ngàn nhung nhớ, đành xa vọng
Cuối cõi không gian trải lững lờ…

Này đây! Tha thiết tiếng tơ lòng
Kia đó mộng vàng hứng bão giông
Để cả chuỗi dài luôn tự vấn
Bâng khuâng, thắt thẻo ghị tim hồng

Ấp ủ thầm đan chữ ái tình
Dưới bầu tỏa rực ánh bình minh
Có trăm đoá thắm dần đua nở
Giữa dãy mênh mông chẳng xập xình

Vậy mà da diết nỗi niềm yêu
Lại phải cô đơn mỗi độ chiều
Ngắm gió rung cành mơ ý nhạc
Nghe luồn kẽ lá dệt âm tiêu

Ai tìm phôi lãng với men cay
Ai xóa miên man khuây khỏa đầy
Còn ở em thì đây điểm tựa
Hồn thương ẩn mảnh nỉ non say

Em ơi! Nắn nót mới hôm qua
Cả một áng thơ nét đậm đà
Nhưng nghẹn thêm vào thay thắm thiết
Gửi về bên ấy bậu ngân nga

Có thể khiến em phải đọng sầu
Bởi lời yêu dấu chỉ là đâu
Không thuyền, không bến, không chờ đợi
Bốn phía âm u phủ tím màu…

11/9/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *