Để Hoài Vấn Vương – Thơ Tình Buồn

Để Hoài Vấn Vương

Ôi thơ thắm đượm muôn phần
Chứa chan tha thiết, bâng khuâng não nề
Em ôm một mảnh trăng thề
Vướng mây phủ kín để lê thê buồn…

Bên này lặng lẽ canh sương
Trầm ngâm thao thức, cũng thương nhớ đầy
Mơ màng hướng vọng trời tây
Ảnh hình kỷ niệm, lắt lay từng hồi

Tin yêu đã gửi trọn rồi
Mà không thể giữ được người mình yêu
Để chiều, cứ mỗi độ chiều
Nhìn bầu hiu quạnh, liêu xiêu nỗi niềm

Lang thang nẻo vắng mong tìm
Cái gì nơi ấy cho yên cõi lòng
Bốn bề tĩnh mịch mênh mông
Vẫn hàng rụng lá, trôi dòng lênh đênh…

Còn em thui thủi mình ên
Sau giờ công việc, chênh vênh đỉnh mờ
Ngẩn ngơ kéo vạt bóng hờ
Ngắm vầng lững khuất, thẫn thờ canh khuya

Lối mòn thả bước hồn hoa
Tìm quên khuây khỏa xót xa, ngậm ngùi
Kia cõi mộng, dạ bồi hồi
Hai đầu ngược kéo, đầy vơi phũ phàng…

Đêm nay chầm chậm trăng tàn
Không gian mù mịt, ngỡ ngàng gió mây
Chập chờn, lởn vởn hình Ai
Lời trao tiếng hẹn, để hoài vấn vương…

28/9/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *