ĐAU ĐỚN NÀO HƠN
Có hiểu không em những ráng tà
Thẫn thờ da diết hướng trời xa
Lan man vương vấn, hoài trăn trở
Ít bụi mà sao ánh lệ nhòa
Có hiểu không em những tối trời
Khung mờ, quạnh quẽ vắng trăng soi
Cánh hồn cũng vẫn theo mây lững
Vượt cõi ngàn khơi với nụ cười
Có hiểu không em vàng lất phất
Để rồi gió giật giạt về đâu
Bao nhiêu héo úa, bao nhiêu rụng
Là bấy niềm đau, bấy nỗi sầu
Có hiểu không em dưới ánh đèn
Từng hồi nhịp đập giữa con tim
Dạt dào xúc cảm dâng tràn ngập
Khao khát tận cùng một cánh chim
Và có hiểu không hỡi bóng thương
Vu quy, kiệu cưới ở bên đường
Thể nào kỷ niệm, hình yêu dấu
Chẳng nghẹn xót xa, chẳng trĩu buồn
Dẫu rằng có hiểu lắm còn kia
Nhưng cũng vậy thôi, chớ được gì
Bởi tối âm u đường diệu vợi
Trường thành bít lối chắn người đi…
Đành phải cam tâm ép quả hồng
Mặc cho rỉ máu, tím rồi đông
Em ơi! Đau đớn nào hơn nữa
Chết điếng, thân đơ, mắt đỏ tròng.
29/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm