Cũng Chỉ Là Sương
Trời se lạnh và lòng ta cũng lạnh
Lạnh nỗi niềm. lạnh vắng bóng hình ai
Mảnh vườn tình giờ chỉ có heo may
Phủ vàng lá, gió lay dần rụng xuống,
Từ đâu đó vọng về bao âm hưởng
Khúc tiêu sầu vương vấn chuyện ngày qua
Mới hôm nào thắm thiết bản tình ca
Chỉ khoảnh khắc hóa ra vầng lam khói
Ta để tim chứa thật nhiều nhức nhối
Trước ngả đường rẽ lối, mộng tình tan
Tái tê, da diết đi! Cứ ngập tràn
Quằn quại đó một lần rồi phôi lãng
Chiều hôm nay cũng khung tàn rụng nắng
Tận xa xa cũng văng vẳng gió chiều
Khắp bốn bề hoang tạnh vẻ đìu hiu
Bầu vẫn thế, tiêu điều phơi sắc ám
Đã hết rồi mặn nồng bao năm tháng
Muôn tiếng lòng lai láng sẻ chia nhau
Nay từ từ phăng kéo sợi dưới sâu
Lên khỏi giếng cất vào nơi vắng vẻ
Trả lại đây chuỗi ngày thu quạnh quẽ
Gặp tình cờ, đây đó nỗi niềm dâng
Có phải này ảnh bóng của mơ đan
Mà ước vọng bao lần thao thức nghĩ?
Trả lại đây những tiếng lòng thủ thỉ
Ấm áp hồn cho để nhớ, để thương
Thì ra tất cả cũng chỉ là sương
Tụ trên phiến rồi buông vào tan loãng…
25/6/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)