Còn Đó Ngọn Lùa Ánh Mai

Còn Đó Ngọn Lùa Ánh Mai

Q.N hỡi! Thôi đừng khóc nữa
Đã lỡ làng, lối ngõ chia phôi
Ta xa xăm tận phương trời
Nàng bên giá lạnh mù khơi chốn này…

Bởi tạm biệt đầu thai dương thế
Nén nỗi niềm, gác lệ đau thương
Để kia quạnh quẽ u buồn
Còn đây thui thủi trên đường quạnh hiu

Tình thắm đượm thật nhiều vương vấn
Chuyển hóa thành hụt hẫng, chơ vơ
Biển xanh sóng nước lững lờ
Đôi bờ diệu vợi, thẫn thờ gió đưa

Nẻo phù vân chuyện xa xưa cũ
Bến trăng vàng ấp ủ con tim
Mạnh bà cạn chén cửu tuyền
Khiến cho tất cả chìm quên mất rồi

Đâu còn nhớ đến người yêu dấu
Cõi âm gian đau đáu chờ trông
Thuyền trần rẽ sóng trên dòng
Xuôi theo định mệnh bềnh bồng gieo neo…

Nỗi héo hắt, đìu hiu ảm đạm
Sớm tối chiều canh cánh quặn đau
Miên man chẳng thể tiếp sầu
Nàng đành lặng lẽ qua cầu tìm ta

Nghĩa uyên ương đậm đà tha thiết
Cứ từng cơn da diết dâng trào
Đêm đêm dưới ngọn lao xao
Cô đơn quạnh quẽ nghẹn ngào, bâng khuâng…

Ở ta thì ngập tràn thổn thức
Một cái gì ẩn ức hoài mơ
Chập chờn, lởn vởn hình xưa
Từ trong tiềm thức vật vờ luyến lưu

Khuya đêm ấy hồn thơ tiền kiếp
Dẫn đôi ta nối tiếp duyên tình
Nhưng ôi! Ngang trái phù sinh
Đẩy vầng ánh nguyệt lặng thinh khuất đồi

Niềm chua xót ngậm ngùi, vò võ
Canh lặng tàn lá cỏ sương rơi
Lan man tâm tưởng bồi hồi
Lắm khi trăn trở rối bời ruột gan

Sông sắc biếc lăn tăn dòng chảy
Chới với tình cứ mãi tái tê
Còn đâu tiếng hẹn câu thề
Từ thời vạn kỷ đường về chung đôi?…

Yêu dấu hỡi! Lỡ thời mệnh số
Hãy xem như bão tố mây mưa
Cũng rồi giọt nhểu dần thưa
Không gian còn đó ngọn lùa ánh mai…

11/7/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *