Có Phải Gọi Bước Chân – Thơ Nỗi Niềm

Có Phải Gọi Bước Chân

Một tối em về trong bến mơ
Gót sen lững thững giẫm khung mờ
Cánh hồn bỗng thoắt rời thân xác
Ảm đạm tơ vương xoải lững lờ…

Không gian bát ngát vạn vì sao
Lấp lóe pha lê nhã ý chào
Lất phất ngọn lùa nâng suối tóc
Tỏ niềm ngưỡng mộ nét thanh tao

Mảnh khuyết non xa cũng ló dần
Ánh ngà chầm chậm trải thênh thang
Như dâng xúc động nhìn man mác
Tỏa sáng mênh mông giúp dặm đàng…

Cõi vắng trời Nam, kẻ sĩ quèn
Nửa đời dang dở, nửa đời đen
Cái gì cũng thiếu, nhiều thua kém
Chỉ có đây này ở trái tim

Biết say ngây ngất niềm yêu dấu
Biết cảm long lanh tặng bước đời
Biết nhớ dòng sông từ độ ấy
Biết sầu cánh gãy lạc chơi vơi

Và biết tận cùng giữa trái tim
Cái gì lởn vởn mối tư tương
Mà xe bánh cứ lăn tròn trịa
Để phải thời gian thỉnh thoảng buồn…

Đêm ấy tình cờ vườn mộng thắm
Âm vang êm ả xuyến xao lòng
Hữu duyên tao ngộ đầy rung cảm
Có phải hồn tình gọi bước chân?…

31/10/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *