Có Hiểu Không Anh – Thơ Nỗi Niềm

CÓ HIỂU KHÔNG ANH

Lặng lẽ em ngồi đếm giọt thương
Bao nhiêu đọng đấy, bấy nhiêu buồn
Ảnh hình, kỷ niệm dài năm tháng
Tất cả chỉ còn nỗi vấn vương…

Người về phương ấy đã bao thu
Biền biệt xa xăm, cõi mịt mù
Tiếng hẹn câu thề chưa điểm dấu
Mà luôn ấp ủ, dạ mong chờ

Để những bất ngờ mai mối tới
Treo tranh thuỷ mặc, ánh trăng đầy
Để từng lo lắng tình cha mẹ…
Cớ nọ, kia này, vội vã quay

Vì sao như vậy hiểu không anh?
Bởi có loài cây chỉ một lần
Hoa nở rồi thôi, không nở nữa
Lụn tàn vĩnh viễn dưới thời gian

Trót đã yêu thầm, biết nói chi
Chỉ hoài tưởng nhớ bóng người đi
Ngân nga nhịp đập từ sâu thẳm
Tin tưởng mai đây “ảnh” sẽ về…

Vậy mà nào gặp lại Ai đâu
Từ mái nhung xanh đến bạc đầu
Tăm cá cánh chim, trời viễn xứ
Mỏi mòn trông ngóng, chuỗi ngần đau…

Anh không trở lại kiếm tìm em
Mãi mãi thênh thang lạc mảnh thuyền
Lờ lững âm thầm vào diệu vợi
Nào hay làm héo một con tim…

09/07/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *