Cho Lòng Thanh Thản – Thơ Nỗi Niềm

Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) - Page 25 Images?q=tbn:ANd9GcSgfGbHfV1tIDF-cXRcVWYafNuBeHDCI-j5c6XZ0U83YETuDSdU7w

CHO LÒNG THANH THẢN

Em nhểu giọt buồn lên áng thơ
Để vơi vương vấn, để quên chờ
Còn tôi uống cạn dòng thơ ấy
Da diết loang tràn, dạ ngẩn ngơ…

Nào đâu muốn thấy mảnh trăng tan
Cho khối mờ đen kéo ngập tầng
Lạnh lẽo, đìu hiu giăng bốn phía
Đẩy sầu non nỉ trỗi âm vang

Đâu nỡ đan tay ngắt đoá hồng
Cho vườn xuân mộng tím hồn trong
Bao nhiêu ấp ủ theo ngày tháng
Giờ ngắm tả tơi, nghẹn tấc lòng

Em quét lá vàng ủ góc đa
Cho bầu héo úa được phôi pha
Còn tôi lặng lẽ nơi cô tịch
Khấp khểnh, mênh mang thả ráng tà

Tôi vẫn khát khao khúc nhạc tình
Ngân dài êm ả dưới lung linh
Nhưng vầng lóng lánh chìm xa vợi
Đành phải bâng khuâng đợi bóng hình…

Em ơi! Em cũng giống như tôi
Chẳng muốn sương lam trải vạt trời
Để dãy mịt mù gieo ảm đạm
Phủ trùm băng giá kẻ chơi vơi…

Nhưng giữa đôi ta tợ nắng chiều
Lụn tàn chầm chậm giữa đìu hiu
Và như bóng tối dày hoang mạc
Chất ngất âm u, đợi gió khều

Tâm ý bất hòa, nghĩa chẳng sâu
Tôi say tinh trắng, em mê màu
Tôi mừng kết nụ, em vui hái
Tôi xuống đò ngang, em rẽ cầu

Thì thôi! Em cũng vẫn là em
Tôi vẫn là tôi với mảnh thuyền
Những lúc không mưa nhè nhẹ lướt
Cho lòng thanh thản, chuỗi bình yên.

8/3/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *