Chỉ Thấy Hàn Sương – Thơ Tình Buồn

Chỉ Thấy Hàn Sương

Thế là hết, em về nẻo ấy
Khép cửa lòng, trả lại tình tôi
Những gì thắm thiết đầy vơi
Hóa thành kỷ niệm để rồi phôi phai…

Bờ hai hướng không dài cho lắm
Mà tợ như thăm thẳm trùng dương
Tháng ngày lặng lẽ vấn vương
Thả sầu khóe mắt, dấu buồn con tim

Còn đâu nữa duyên thuyền năm cũ
Êm ả dòng nhẹ lướt thênh thang
Đêm khuya trở giấc mơ màng
Bâng khuâng khoảnh khắc, ngỡ ngàng canh thâu

Còn đâu nữa biết bao cảm xúc
Giữa trái hồng từng phút ngân nga
Còn đâu quyện chặt dưới tà
Lâng lâng dào dạt, đậm đà dấu yêu…

Giờ chỉ có bóng chiều phủ lối
Mảnh hồn yêu nhức nhối, chơi vơi
Tạ từ hai tiếng đầu môi
Ngập ngừng chẳng thể, ngậm ngùi hoài đây…

Bỗng bất chợt chiều nay chạnh nhớ
Chuyện năm xưa một thuở tái tê
Âm vang loáng thoáng vọng về
Lay niềm dĩ vãng, não nề tâm can

Ai nỡ xé vầng trăng vỡ nát
Khiến kẻ đời chất ngất đau thương
Khiến người chỉ thấy hàn sương
Đọng theo lá cỏ bên đường ái ân?…

15/2/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *