Cây Với Ta – Thơ Nỗi Niềm

CÂY VỚI TA

Lất phất đong đưa cạnh mé lề
Bao mùa úa rụng rải đường đi
An nhiên chẳng bận dòng nhân thế
Mãi lớn dần lên phủ mát bề…

Muốn hỏi rằng cây nếu có hồn
Biết nhìn thất thểu kẻ cô đơn
Biết nghe trong gió lời than thở
Biết cảm phù vân chuyện mất còn

Cứ mãi vô tình được nữa chăng
Khi mà xuôi ngược cõi trần gian
Tợ như triền sóng ngàn năm vỗ
Kết tụ, nhấp nhô lại rã tàn

Mới đó một người khá bảnh bao
Thẳng ga hù hụ, ánh say trào
Giờ đây bại liệt, ngồi rên rỉ
Sau chuỗi ngặt nghèo ngã bệnh lâu

Và kia phe phẩy tóc đuôi gà
Cắp sách đến trường khẽ tiếng ca
Nay mái gia đình con lủ khủ
Khổ sầu, vất vả bởi…bê tha…

Ngổn ngang biến đổi bánh xe đời
Chiếc bóng âm thầm lặng lẽ trôi
Cây vẫn dưới trời rung lắc nhánh
Nắng mưa, bình thản trước đầy vơi

Ta bỗng thấy mình thua hẳn cây
Chơ vơ đứng đó hứng cuồng quay
Vậy mà sớm tối dầu thay lá
Cứ trải sum sê chuỗi tháng ngày…

19/10/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *