Cây Viết
Em nằm khép nép sắc đan thanh
Kề cận kế bên trắng đỏ vàng…
Diễm lệ thu hình trong tủ kính
Động lòng kẻ sĩ bước chân ngang,
Không gian lác đác khách lưu tình
Mắt ngắm, tay cầm, ít lặng thinh
Thỉnh thoảng vài câu han hỏi nọ
Có khi ngoảnh mặt thoáng rung rinh
Tôi chậm một vòng xem đó đây
Mà lòng cứ mãi ”nghĩ về Ai”
Ôi sao đẹp quá! Mà hơi nặng
Nếu “cưới” em rồi sẽ trắng tay
Nhưng cảm say mê vóc mĩ miều
Khiến hoài vương vấn, nỗi đăm chiêu
Thôi thì cứ mặc trôi tàn vậy
Bởi lẽ lâu nay cũng khá liều
Từ đó theo tôi một khoảng đời
Những khi thao thức mộng thuyền bơi
Em vờn, em múa trên nền trắng
Ấm áp lòng tôi những tuyệt vời
Nếu chẳng có em chắc sẽ buồn
Cánh sầu ngày tháng thiếu dây chuông
Làm sao lay được niềm tâm sự
Và biết làm sao để tỏ tường…
Bỗng một ngày kia em lặng yên
Bỏ kia nét chữ hãy còn nghiêng
Bỏ tôi ngơ ngẩn nhìn trang giấy
Dang dở bài thơ mới nửa chừng.
31/10/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)