Cánh Chim Biền Biệt – Thơ Nỗi Niềm

Cánh Chim Biền Biệt

Thấm thoắt mấy chục năm đã trôi qua
Thời tao ngộ quá xa rồi em nhỉ
Còn đâu nữa công viên trời ráng xế
Đâu thẹn thùng e lệ dưới bầu xanh…

Dẫu chưa nói, chưa hứa hẹn một lần
Nhưng chan chứa muôn phần rung với cảm
Trước cuộc đời bước chân nhiều lận đận
Chẳng thể nào anh dám thốt lời yêu

Chỉ tấc dạ mang tha thiết thật nhiều
Cứ mỗi độ ngả chiều nghe trăn trở
Vắng vài bữa sóng lòng dâng nhấp nhố
Gờn gợn buồn, lá cỏ phủ hàng mây…

Trở về quê anh bỏ lại thơ say
Viết dang dở ẩn đầy trăng với mộng
Để lại đó biết có Ai trông ngóng
Thắt thẻo sầu hướng vọng cõi mù khơi?

Bao năm dài ngợp khốn khó, tả tơi
Chìm bể khổ chơi vơi nào kể xiết
Từng đêm sâu dưới hiên mờ quạnh chiếc
Thui thủi mình, da diết vấn vương tim

Muốn bỗng chốc được hóa thành loài chim
Bay biển biếc để tìm vơi thương nhớ
Nhưng đá sỏi gập ghềnh giăng lối ngõ
Đành nghẹn ngào gửi gió nỗi niềm riêng

Đến “quá trưa” cuộc sống mới tạm yên
Thì ôi hỡi! Bóng thuyền nơi diệu vợi
Biết bên ấy có còn chờ còn đợi
Hay mỏi mòn, nhức nhối, chẳng còn chi?

21/2/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *