Bóng Ma Nhỏ Lệ
Mình yêu ơi! Anh đang đứng ở đây
Em có thấy, có hay không tình hỡi?
Để ngồi đó từng hồi trên khuôn ấy
Kéo mi buồn nhíu lại, hướng xa xôi…
Thấm thoắt đã qua rồi ba năm lẻ
Em mỏi mòn quạnh quẽ giữa đìu hiu
Ngày sớm tối thật nhiều mong với nhớ
Canh cánh hoài trăn trở, nỗi đăm chiêu
Có những buổi thu chiều gom quét lá
Nhìn héo vàng lả tả rụng đầy sân
Niềm da diết ửng dần trong khóe mắt
Đẩy sóng lòng man mác dậy bâng khuâng
Đêm thao thức võ vàng bên gối chiếc
Tưởng dáng hình, rũ riệt, tái tê sâu
Mãi bứt rứt vì sao mà không biết
Chuỗi thời gian biền biệt, “Ảnh” về đâu?…
Muốn bước tới ngọt ngào ôm em chặt
Trải nồng nàn lên má nhạt, sầu môi
Nhưng ôi! Chỉ ngậm ngùi lơ lửng đất
Với tận cùng đau ngất thả mây trôi
Nay chấm dứt thật rồi mình yêu ạ
Bởi xác này mục rã chốn lâm sơn
Giờ còn đấy mảnh hồn ma bóng quế
Ánh chập chờn nhỏ lệ khóc từng cơn
Ngày bịn rịn, anh lên đường trở lại
Đơn vị nằm đóng trại đợi hành quân
Bất ngờ khuya trực thăng sà xuống bãi
Chở cả đoàn thẳng tới chỗ giao tranh
Rơi phục kích tan tành vùng thoát chạy
Lạc rừng sâu, máu chảy đẫm bờ thương
Kiệt sức ngã trên đường lau cỏ sậy
Trút hơi tàn từ ấy vật vờ phương…
16/2/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)