Bâng Khuâng – Thơ Nỗi Niềm

Bâng Khuâng

Sáng nay ngợp trắng sương mờ
Vòm thu mới đó bây giờ ở đâu
Để đông cứ ngỡ giạt sầu
Lại treo lai láng cả bầu giá băng…

Lan man dưới nắng lỡ làng
Vẫn hình ẩn bóng, vẫn nàng trong mơ
Và rồi cứ ngẩn cứ ngơ
Cứ chờ cứ quạnh, cứ quờ quạng xa

Xe lăn bánh dẫm nhập nhòa
Niềm vương vấn nhớ cũng là chơi vơi
Tợ đêm lấp lóe sao trời
Như trăng đáy nước, sóng nhồi lăn tăn

Nghẹn đau những xế hoàng hôn
Thả hồn theo gió, lượn vờn thinh không
Phôi pha héo hắt cõi lòng
Hay gom thêm tím, cuộn vòng con tim?…

Ai vui ấm áp tròn duyên
Thong dong hạnh phúc lái thuyền thang thênh
Còn ở ta, khối mộng tình
Mãi ôm trĩu nặng, gập ghềnh bước đi

Khỏa khuây giọt đắng bên lề
Ánh đưa hờ hững trước bề đổi thay
Bâng khuâng, lưu luyến tràn đầy
Từng hồi gợn sóng, trải dài mênh mang

Làm sao kéo được vầng trăng
Làm sao hóa nhạn vượt ngàn tìm thương
Chỉ còn canh cánh nỗi buồn
Chiều chiều lặng lẽ nghe chuông vọng chùa…

3/12/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *