Bận Lòng Mà Chi Em Hỡi
Chiều buồn chân bước lang thang
Đi tìm cái bóng bên đàng ngày xưa
Gặp em như ngọn gió lùa
Nhẹ nhàng êm ả giữa mùa lá rơi,
Môi hồng nở nụ cười tươi
Làn mây sóng gợn, nét người thanh tao
Tay đưa vuốt tóc như chào
Khiến niềm cảm mến len vào hồn sương
Hình em sao giống người thương
Một thời xa cũ ngang vườn nhà tôi
Hai năm thắm thiết để rồi
Cảnh đời dâu bể, thuyền trôi khuất mờ…
Từ khi tôi biết làm thơ
Cũng là từ lúc nhiều giờ nhớ nhung
Tình tan cứ mãi quặn lòng
Xót xa, ray rứt một dòng buốt đau…
Em lóng lánh tợ vì sao
Giữa bầu rạng rỡ, cận bao ánh vàng
Còn đây một kẻ ngập tràn
Dư hương kỷ niệm vô vàn tái tê
Khung trời phủ ám lê thê
Chạnh hồn xuân trẻ tìm về mà thôi
Tím, hồng hai sắc cảnh đời
Làm sao có được những lời thiết tha
Ảnh em ửng dưới bóng tà
Giúp người héo hắt phôi pha nỗi sầu
Trăng em trăng sáng tỏa màu
Trăng tôi trăng nhạt rụng sâu mất rồi
Bận lòng chi hỡi em ơi…
29/3/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)