BẠN ĐI RỒI CÒN TA
Này Sáng! Bạn ơi sao ở đó
Giữa khuya trầm mặc đứng chơ vơ
Đăm chiêu tư lự dày lên mắt
Có phải mỏi mê khiến thẫn thờ?
Đâu rồi lóng lánh một vầng trăng
Toả sáng không gian tận nẻo ngàn
Soi bước lạc sầu bao lữ thứ
Khơi dòng cảm xúc dậy lâng lâng
Đâu những chiều tà duỗi cánh bay
Dạt dào, sảng khoái đẩy lung lay
Hồn mơ của bạn lùa mây khói
Lúc lộng từng cơn, lúc thả dài
Đâu quả tim vàng nhịp lắc rung
Ngân nga vút tận đỉnh không trung
Rồi trầm trải rộng về sông biển
Loang toả vào sâu cõi mịt mùng?…
Gió Đông Trung Á bạn thân ạ
Từ chốn phương ngàn xa thật xa
Chuyển hướng về đây hoà sự sống
Tiện đường ghé lại để thăm ta
Mời bạn dừng chân ngồi xuống bên
Tách trà nhấm nháp, đợi trăng lên
Sẻ chia giây phút niềm tri kỷ
Ấm áp cùng nhau thắm nghĩa tình…
Giờ đây bạn đã tiếp lên đường
Ta vẫn là ta của gió sương
Chiếc bóng canh thâu bờ quạnh quẽ
Từ trong khe khẽ…tại sao buồn?
2/1/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)