Ảm Đạm Trần Ai – Thơ Nỗi Niềm

Ảm Đạm Trần Ai

Trời đã khuya rồi, phố lặng thinh
Người qua, kẻ lại cứ thưa dần
Không gian nhộn nhịp giờ yên tĩnh
Còn có tôi em với chiếc đàn,

Chiếc đàn cũ kỹ tự bao giờ
Nhưng khiến lữ hành cũng ngẩn ngơ
Rung cảm âm thanh hòa tiếng hát
Hay lòng xúc động thấy bơ vơ

Bơ vơ lây lất cõi xa xôi
Xứ sở, quê hương lạc mất rồi
Cha mẹ, anh em, bằng quyến thuộc
Chỉ mong đợi có chút… mà thôi

Mà thôi! Em hãy bớt sầu đau
Luẩn quẩn tâm tư chẳng lợi nào
Chịu khó làm ăn chờ đủ số
Hồi hương tìm gặp lại tình sâu

Tình sâu ôm ấp ở nơi em
Gợn nét bi ai dưới ánh đèn
Anh cảm. mượn nồng, mời cạn chén
Phôi pha giây phút giữa đêm đen

Đêm đen vẫn phủ, tím hồi chuông
Nên thả lãng du, để giải buồn
Nay gặp đồng hương thân mến hỏi
Chút niềm bày tỏ sẻ chia thương…

Chia thương khoảnh khắc để chia tay
Kẻ nghẹn tâm can, kẻ đọa đày
Hai bóng con thuyền, hai sóng vỗ
Vật vờ, nhấp nhố dưới hàng mây…

11/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *