Tâm Tình Gió & Thi Sĩ – Tổng Hợp Những Đoản Khúc Tâm Tình

Tâm Tình Gió & Thi Sĩ – Tổng Hợp Những Đoản Khúc Tâm Tình

Tập Thơ Tổng Hợp Những Đoản Khúc Tâm Tình & Nỗi Niềm Tâm Sự Images?q=tbn:ANd9GcT2Cwdjw0sVipUyS09VUwDzOEuqJF4-Fhe5u_Pve45Dd6vh7OpCcw

Gió Và Thi Sĩ

Hỡi người thi sĩ giữa canh khuya
Sao vẫn còn đây chẳng chịu về
Chìm giấc no say vào mộng đẹp
Hơn là khắc khoải với lê thê…

Thì ra cánh gió của năm xưa
Kết bạn cùng ta giữa chặng đường
Cát bụi phong trần muôn đá sỏi
Sẻ chia tâm sự những canh sương

Đã khá lâu rồi ta vắng nhau
Kẻ ngàn phương duỗi vượt ba đào
Kẻ thân mình cuốn bên bờ vắng
Thao thức, bâng khuâng dưới nguyệt mờ

Gió sướng hơn ta gấp bội lần
Được đời phiêu bạt cõi xa xăm
Xem hoa đủ sắc bao vườn thắm
Nghe nhạc du dương khắp mọi tầng…

Đừng buồn, trăn trở nữa người ơi
Một kiếp thu hình, kiếp nổi trôi
Phận số an bày đâu cưỡng được
Chỉ đành chấp nhận thế mà thôi

Dẫu chẳng đó đây, phải bó mình
Nhưng còn sâu thẳm mảnh hồn xinh
Còn làm thi sĩ dòng thơ thắm
Rạng rỡ hơn ta chỉ lướt nhìn

Biết nghe từ gió lời than thở
Biết thấy trăng thanh nhỏ lệ buồn
Biết cảm dòng sông lờ lững chảy
Biết sầu xúc động thấy sương buông

Được trải lòng ra với áng thơ
Phun châu nhả ngọc ửng đêm mờ
Bút xanh hóa kiếm rơi sầu hận
Hơn hẳn trùng khơi chỉ vật vờ.

14/6/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Tập Thơ Tổng Hợp Những Đoản Khúc Tâm Tình & Nỗi Niềm Tâm Sự - Page 2 Images?q=tbn:ANd9GcQ_mDEcPSuXrXE6s-8xvX_HRu7nxdLvN0Xbe5QDxOQbHlfip9HW

Thi Sĩ Và Gió

Ngươi thấy ta buồn an ủi ta
Cho thu ngày tháng quấn trăng tà
Loãng tan bóng nhạt, bầu hiu hắt
Ửng ánh khung trời đượm sắc ra…

Bạn ơi! Có nhớ thuở ngày xưa
Đôi ảnh hồn ta dưới nguyệt mờ
Trăn trở vui buồn nhìn thế sự
Để rồi đứng dậy bước vào mơ

Bởi thấy cuộc đời lắm trái ngang
Kẻ trên thuyền mộng tắm trăng vàng
Còn người dưới nước chìm hơi lạnh
Sóng đẩy bập bồng giạt hướng nhanh

Héo hắt, u hoài chỉ khổ thôi
Vì dòng sông vẫn lặng lờ trôi
Sớm dâng tối cạn, luân chuyền mãi
Theo nước, con thuyền trải cánh bơi…

Đúng rồi! Tạo hoá an bày sẵn
Phận số con người ở chữ duyên
Ai bước thang mây về cõi lộng
Còn ai đá sỏi, nẻo truân chuyên

Ta quá nửa đời rớt vực sâu
Bốn bề tịch vắng, chốn về đâu
Chang chang ngày nắng, niềm tơi tả
Đêm lạnh đìu hiu, nhạc trỗi sầu

Từng phút âm thầm nối sợi mây
Móc vào cạnh đá, mỏi bàn tay
Cố leo chầm chậm, leo leo mãi
Cho đến bây giờ được đứng đây

Nhưng nay tuyết đã trắng lên sương
Xanh thắm còn đâu, chỉ nghẹn buồn
Tiếc nuối xuân thời dang dở mộng
Hồn linh tái nhập, bước về phương…

15/6/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *