Tâm Tình Thân Ái Cùng Với Nàng Gió – Tổng Hợp Những Đoản Khúc
Quang Đãng Hay Là Đổ Mưa
Này anh gió Sáng kia ơi
Nhìn anh như thể chẳng vui vậy kìa
Dưới trời u ám canh khuya
Lang thang, lững thững bay về nơi đâu?
Nét trăng phủ tím sắc màu
Héo hon, ảm đạm gợi sầu cho ai
Bóng mờ anh chậm chậm bay
Nửa như thao thức, nửa dài bâng khuâng
Khiến em gió nhẹ trên đàng
Tình cờ gặp gỡ thấy chàng…mà nghe
Quả tim nhịp đập lê thê
Ngân nga dào dạt những gì cảm thương
Nếu anh có vướng chuyện buồn
Thì em cũng đọng giọt sương nghĩa tình
Sẻ chia an ủi ảnh hình
Chơ vơ, lặng lẽ riêng mình xót xa…
Hỡi nàng cánh gió như ta
Cám ơn nhiều lắm đậm đà của em
Nhưng chịu đựng đã thành quen
Tuyết sương giá lạnh, đêm đen mịt mù
Chỉ nay cảm thấy thẫn thờ
Nghe niềm tư lự, vật vờ sắc thu
Bởi ba năm bước vào mơ
Mang theo một túi hồn thơ thả ngàn
Giờ đây đến độ canh tàn
Cung đàn còn đó nhưng hàng mây che
Vầng đông lát nữa ló ra
Biết bầu quang đãng hay là đổ mưa?
27/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Thẫn Thờ Gió Trăng
Anh à! Dẫu cho bốn phía tràn trề
Mịt mù trắng xoá, dầm dề nước loang
Cóng tê, ướt đẫm mơ hồn
Co ro cầm cập, từng cơn não nùng,
Nhưng còn sâu thẳm tấm lòng
Vấn vương, thương nhớ theo dòng thời gian
Gửi sương, gửi tuyết, gửi trăng
Gửi cây, gửi lá, gửi ngàn cỏ hoa…
Mặc dầu sấm chớp mưa sa
Rắc gieo vạn giọt, trải nhòa khắp nơi
Cũng rồi sẽ tạnh mà thôi
Ý tình còn đó, nắng trời còn kia
Huống hồ có chỗ tránh mưa
Bển kìa! Anh thấy? Là đà bóng cây
Nếu thể như, dập xuống đây
Hai ta ghé đụt, yên ngay lo gì…
Hỡi nàng chầm chậm dưới thề
Hữu duyên tao ngộ cùng đi chung đường
Nghe em phân tích tỏ tường
Nửa rung cảm mến, nửa vương nỗi niềm
Vì sao lặng lẽ canh đêm
Nhẹ nhàng em duỗi cánh chim mộng hồn
Phải chăng cũng vướng sợi buồn
Lạc vào giấc điệp về phương ảo mờ?
Khuya nay bất chợt tình cờ
Sông xanh gió thổi, con đò lắc lư
Đôi bờ lẻ bóng chơ vơ
Ngóng trông đứng đợi, thẫn thờ gió trăng…
29/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Đêm Mơ Còn Đó
Mộng Đời Còn Đây
Nhìn anh có vẻ bâng khuâng
Lan man nghĩ ngợi thả tầng thinh không
Em nghe xao xuyến cõi lòng
Dạt dào khuấy động, bềnh bồng gió sương,
Đời em là cả chuỗi buồn
Héo hon giá lạnh, bên đường quạnh hiu
Ưu tư, lo lắng đã nhiều
Nhưng rồi chỉ thấy bóng chiều mà thôi
Đêm đêm trăn trở ngậm ngùi
Chập chờn mộng mị, hồn trôi lững lờ
Ửng xa một đốm nhạt mờ
Thì ra chiếc bóng vật vờ của anh
Âm thầm duỗi cánh thâu canh
Mỏi mê chẳng thấy, rung rinh chẳng hề
Cứ thong thả lướt bay đi
Dưới màn lấp lánh, hướng về thênh thang…
Những lời thỏ thẻ của nàng
Nhẹ nhàng êm ái, muôn phần thiết tha
Chạnh thổn thức ở trong ta
Lâng lâng tấc dạ, ngân nga nỗi niềm
Phải chăng bến nước con thuyền
Khiến xuôi tấp ghé giữa miền trăng sao
Cảm rung giọng nói ngọt ngào
Thương sầu lặng lẽ lệ trào nhỏ khuya…
Tiếng gà văng vẳng. ó. o
Vầng dương chầm chậm ló ra cuối trời
Chia tay hai ngả tạm thời
Đêm mơ còn đó, mộng đời còn đây…
30/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm