MỘT MỐI TÌNH SI
Vẫn biết rằng em giữa mộng vườn
Niềm xuân phơi phới, sắc thanh trong
Vô tư khép nụ, trầm theo gió
Êm ả, đong đưa giỡn nắng hồng…
Còn tôi kiếp bướm quyện phù sinh
Dưới ánh ban mai đượm ý tình
Lảng vảng xa gần bao lối ngõ
Nghe lòng vương vấn đoá hoa xinh
Rồi cứ chập chờn cánh lượn chao
Thầm mong hé nhụy để bay vào
Vậy mà mấy độ nhiều lay động
Thắm vẫn vô tình khép chặt lâu
Sớm nắng, chiều tà, đêm tĩnh mịch
Nỗi buồn quạnh quẽ, lạnh chơ vơ
Mong sao ở đấy ngày hoa nở
Lan tỏa hương làn đến ngẩn ngơ…
Nào hay cõi lộng kéo mây ngàn
Phong vũ phũ phàng dập xé toang
Đứt rụng, thân tàn rơi nước cuốn
Đành thôi vĩnh biệt ước mơ đan…
Thời gian chầm chậm dần luân chuyển
Rực rỡ hôm nào loãng nhạt hương
Xanh, đỏ, trắng, vàng…hờ hững bóng
Đìu hiu lặng lẽ dưới hoàng hôn…
Một thuở ai kia lảy tiếng đàn
Đợi người xuân nữ ngắm nhìn ngang
Giờ đây chỉ thoảng màu dư ảnh
Kẻ để trần gian khúc võ vàng.
Tháng 6/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)