Mất Còn Là Đây

MẤT CÒN LÀ ĐÂY

Ta đem khối mộng hương huyền
Tám mùa thu trước, đặt niềm vào đây
Rồi ra hướng thẳng vầng mây
Nhẹ đưa vạt tím thả bay lưng trời,

Cho xong, cho dứt một thời
Ngợp chìm cửa gió, rã rời châu thân
Cho tan điệp khúc cung đàn
Âm vang lạc lõng, ngỡ ngàng câu ca

Bởi kia chuỗi nhịp ngân nga
Đó luồng êm ả quyện hoà vấn vương
Nọ bờ suối biếc, tư tương…
Chỉ là ảo bóng, gợi buồn mà thôi

Nhìn theo lờ lững về nơi…
Mênh mang tấc dạ, ngậm ngùi đong đưa
Tiếng lòng thổn thức nắng mưa
Giờ đây tất cả cũng vừa để quên…

Đêm nay dưới ánh trăng lên
Vẫn như muôn thuở, vẫn mình lặng yên
Rượu bầu lưng túi kề bên
Nhâm nhi, trải bút bồng bềnh khỏa khuây

Chập chờn vóc ngọc hình mai
Từ nơi dĩ vãng lắt lay ánh tròn
Rồi em với lấy cây đờn
Tặng anh khảy nhạc, giải hờn, phả đau

Cuộc bể dâu, mối tình sầu
Vậy mà thắm thiết tận sâu đáy lòng
Bao năm thả bước du hồn
Dừng chân trở gót, mất còn là đây…

21/10/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *