Cảm Thu
Thu cảm nên trời nắng dịu hanh
Lững lờ nhạt loãng trải khung xanh
Suy tư hằn dấu dần theo mộng
Tỏa đượm hương nồng một lối quanh,
Thu cảm nên gieo lắm nỗi lòng
Bâng khuâng hướng vọng cõi mênh mông
Cho thơ, cho nhạc, niềm tâm sự
Hoá mảnh thuyền mơ lướt giữa dòng
Nếu bảo rằng thu chẳng có tình
Thì sao vắng lặng lại rung rinh
Con tim thao thức về xa vợi
Lởn vởn đâu đây những bóng hình
Nếu bảo rằng thu chẳng nhớ người
Thì sao trước mặt lá vàng rơi
Bên trong loáng thoáng màu dư ảnh
Bất chợt trào dâng nỗi ngậm ngùi
Thu cảm, nhìn thu thấy cảm thu
Cảm thu bàng bạc vẻ sầu ưu
Để cơn gió nhẹ lùa tơi tả
Để lạnh tơ vương, ánh thẫn thờ
Đơn điệu hồn thu giữa xế tàn
Ngắm từng héo rụng dạ miên man
Dẫu chiều êm ả nhưng lòng vẫn…
Bởi dưới trời thu ngập lá vàng
Thu đến, thu đi, thu trở lại
Thay hình đổi dạng cảnh quanh đây
Gợi muôn ý tưởng vào dương thế
Biến nẻo đường trần vạn cánh bay.
Tháng 8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ai Bảo Thu Chẳng Gợi
Thu mấy chục rồi nay cũng thu
Chiều tàn quạnh quẽ nỗi chơ vơ
Nhìn từng chiếc lá rơi khung cửa
Vọng bóng thuyền xa tít mịt mù…
Chợt nhớ ra thì đã quá trưa
Bầu dần nắng nhạt, gió lưa thưa
Thời gian chầm chậm theo ngày tháng
Đẩy áng mây mờ phủ lối xưa
Năm nào phơi phới hồn xuân lữ
Đây đó vui say chẳng hẹn chờ
Bát ngát lưng tầng chim vỗ cánh
Mỏi dừng đậu nhánh, khoẻ xòe ra…
Cây cảnh xuân vườn khơi ý mộng
Con đường hoa nở đón chân đi
Bên lề tiếng khóc như nào thấy
Đường rộng thênh thang chẳng níu ghì
Vậy mà thoáng chốc phù vân chuyển
Lặng lẽ dừng chân một bóng người
Kỷ niệm, hương tình theo lá đổ
Để niềm vương vấn hướng về nơi…
Ai bảo mùa thu mà chẳng gợi
Khi kia muôn thuở dãy sương mù
Không gian phủ trắng màn u ám
Nẻo vắng phơi đầy rụng xác xơ…
Tháng 4/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Chạnh Thu Chiều
Ánh nhạt trời thu trải bóng chiều
Dạ sầu trăn trở kéo buồn hiu
Nỗi đau lờ lững vờn mây khói
Vọng nhớ thời gian khắc khoải nhiều…
Mới đó năm nào nay đã cũ
Mà sao cứ mãi bóng đong đưa
Lối xưa xe ngựa, hồn hoang lạnh
Vẫn loáng thoáng đây, tụ giữa mùa
Cảnh vắng phơi sân vạn sắc vàng
Từng hồi gió thoảng ghịt mây sang
Tô bầu ảm đạm thêm mờ ảnh
Hoà ráng từ xa chầm chậm tàn
Lắm lúc thấy lòng như mỏi mê
Hướng về nẻo cũ dạ sầu tê
Vậy mà sao mãi, sao sao mãi
Cái ảnh ngày xưa cứ trở về
Hai chục năm trường đã quá xa
Con thuyền thuở ấy một lần qua
Bọt bèo, sóng nước đà trôi vỡ
Còn đó nữa đâu lại phải mà…
Cứ mỗi lần thu khiến nhớ nhung
Cho đầy héo úa với bâng khuâng
Móc ngàn tan tác ra nhìn ngắm
Để máu hồng loang, nhỏ giọt dần
Chốn ấy giờ nầy có hiểu không
Chiều nay một kẻ ngắm dòng sông
Tâm tư trĩu nặng niềm nhung nhớ
Kỷ niệm ngày xưa bóp cõi lòng?
14/7/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Còn Đó Nỗi Bâng Khuâng
Mỗi độ thu về chạnh nhớ nhung
Cầu tre lắt lẻo bắc ngang sông
Có ngôi làng nhỏ nằm bên ấy
Ủ bóng hồn thương choán cõi lòng…
Đã thật lâu rồi tôi vắng xa
Viễn thuyền xứ lạ một lần qua
Ghé vô bến đậu đêm cô tịch
Vương vấn bầu thanh tỏa ánh ngà
Lan man gió nhẹ thoảng khung xanh
Xoè cánh tay mơ lả lướt cành
Mấy sợi tơ vàng ôm quyện cuốn
Từng cơn xúc động loáng long lanh
Để luyến lưu kia ngập mảnh hồn
Chiều buồn thao thức dưới hoàng hôn
Âm vang xưa cũ, xa đồng vọng
Man mác hoài ai mãi chập chờn
Tôi cứ ngỡ rằng chỉ có tôi
Đơn đàn khảy khúc ái ân thôi
Nên ngàn nhịp đập ngân khuây khỏa
Những buổi tà dương chỉ chút rồi…
Nào hay bến nước đợi con thuyền
Kết bóng khung trời trải mộng duyên
Nhưng cánh ngàn phương không trở lại
Đìu hiu ngày tháng lạnh niềm riêng…
Cung xưa dào dạt một lần ngân
Mà chuyến đò đưa lại lỡ làng
Lữ khách âm thầm quay gót trở
Một đời còn đó nỗi bâng khuâng.
21/5/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Dưới Bóng Tàn Thu
Chầm chậm đông về đẩy cánh thu
Chiều tan giọt nắng, tím sương mù
Hàng cây rụng lá giờ lơi rụng
Vài nhánh tợ buồn chốc chốc đưa
Rải rác xung quanh xác héo vàng
Hứng cơn gió thoảng dặm ngàn sang
Vài tung lăn lóc, vài im chỗ
Như nghẹn, như đau phận số tàn
Mấy làn lam khói tận xa xa
Mang ảnh phù vân trải ráng tà
Lững thững bước dài theo tít tận
Dần lan, dần nát với dần nhòa
Bụi cỏ bên lề cận tối om
Buổi nay vắng tiếng của vài con
Phải chăng vướng lạnh nằm thin thít
Dấu điệp nỉ non đợi ấm vờn
Một con ruồi nhỏ vụt từ đâu
Ghé đậu vành ly gợi ý sầu
Thiếu uống, thiếu ăn vì ảm đạm
Đánh liều dựa sức có gì mau…
Tôi ngồi ngoảnh mặt ngắm ngang tôi
Giây phút trầm ngâm nghĩ chuyện đời
Man mác, nhẹ nhàng thương nhớ cũ
Giờ đây tất cả khuất xa xôi
Chiếc bóng thời gian mãi lạnh lùng
Kéo bầu tâm sự dưới không trung
Thả vào đáy vực chìm thăm thẳm
Để mỗi tàn thu kẻ chạnh lòng…
10/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Thu Mãi Xoay Vần
Ảm đạm trời thu phủ sắc buồn
Mây ngàn lơ lửng xám màu tuôn
Gió hiu hiu thổi rồi ngưng thổi
Lác đác vàng rơi rải khắp đường.
Lối mòn hoang vắng vẻ tiêu sơ
Trắng mốc hàng cây đứng thẫn thờ
Nước đọng, ao tù mang uất nghẹn
Chứa lều phều rác khựng chơ vơ
Bên kia chằng chịt đám dây leo
Lấm tấm sương giăng chỗ ít nhiều
Thỉnh thoảng ruồi mòng sà xuống đậu
Thu hình lặng lẽ chẳng lời kêu
Phía trái hồ sen tự thuở nào
Nghiêng mình rũ ngọn trải niềm đau
Lá xanh nửa héo chìm trong nước
Thầm tỏ cùng ai một mối sầu…
Tôi bước nhẹ nhàng trên xác phơi
Âm thanh rào rạo trỗi liên hồi
Như hờn, như khóc như ai oán
Đã chết sao còn bị tả tơi
Thu hỡi! Chiều nay dưới cõi tầng
Bốn bề u ám bủa vây ngang
Có hay! Có hiểu! Hồn thu đã
Gieo ngập tràn loang nỗi quạnh tàn
Thế mà thu lại mãi xoay vần…
28/8/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Hóa Rụng Thành Chất Dưỡng
Mỗi độ thu về ngọn lắt lay
Lá vàng lả tả lững lờ bay
Xác nằm rải rác quanh vườn vắng
Cảnh vật đìu hiu, lạnh lẽo dày…
Có người lặng lẽ cầm cây chổi
Thong thả tới lui quét dọn lần
Cuối bóng chiều tà gom gọn đống
Quẹt diêm châm lửa, chuyển thành phân
Cứ vậy hằng niên của giữa mùa
Lưng trời ảm đạm, gió mây đưa
Kia phơi héo rụng, màu tơi tả
Thì lại hình ai dưới ngọn lùa
Lấy từ những chết, bờ vung vãi
Biến chất dưỡng sinh phủ gốc chờ
Chầm chậm thời gian dần thấm thấu
Đông tàn, xuân đến bật xanh lơ…
Phải thế không em, cõi quạnh trường
Dẫy đầy vẳng vọng tím hồi chuông
Vẫn luôn tiềm ẩn từ trong ấy
Điệp khúc du dương nhẹ thổi luồng
Chẳng Sông Tương khóc, tình ly biệt
Chẳng bến Ô Giang, Hạng Vũ tàn
Nhưng vẫn ngập buồn đau cách trở
Khiến dài năm tháng nỗi bâng khuâng
Ngang trái tơ vương quấn dạ sầu
Cho lòng canh cánh một niềm đau
Thôi thì quét rụng gom rồi đốt
Hóa chất dưỡng sinh, để ngọt ngào…
25/09/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Thu Nay
Mờ mịt khung trời quyện bóng thu
Đăm đăm lặng lẽ, ngắm sương mù
Âm vang loáng thoáng từ đâu đó
Dào dạt tâm hồn. nỗi lắc lư…
Thu này vẫn trải sắc đìu hiu
Lác đác vàng rơi khắp chỗ nhiều
Ảm đạm, u trầm muôn vạn kỷ
Thì nay cũng vậy, ngập đầy treo
Bỗng chốc bên trong trỗi tiếng lòng
Hỡi người thuở ấy buổi hừng đông
Giờ đây nghiêng nắng, phong trần phủ
Kỷ niệm ngày xưa biết có còn
Lởn vởn chút nào ở trái tim
Những chiều trống vắng hoặc đêm đen
Hay dòng sông chảy, lờ trên nước
Khoảnh khắc thời gian một chiếc thuyền
Cớ sao ông lại cứ âm thầm
Thỉnh thoảng xoa vầng, khựng bước chân
Ánh nhạt đọng sầu, loang ngấn lệ
Từng hồi ngước mặt hướng xa xăm?…
26/8/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Nếu Chẳng Có Thu
Có thu kỷ niệm thuở ngày xưa
Giây phút tâm tư chạnh thẫn thờ
Lặng lẽ thu hình bên góc quạnh
Từng hồi sống dậy, nhịp ngân nga
Có thu nẻo vắng có người đi
Dẫu chẳng kiếm đây một cái gì
Nhưng vẫn âm thầm chân thả bước
Cho lòng khuây khỏa nhẹ lâm li
Có thu chất chứa chuyện ngàn đau
Chầm chậm dâng cao nhấp nhố sầu
Để mối u hoài nơi tấc dạ
Bốc thành lam khói quyện lao xao
Có thu trắc trở mảnh tơ duyên
Da diết yêu thương trọn nỗi niềm
Bỗng chốc dạt dào muôn xúc cảm
Đong đưa rung lắc mãi không yên…
Nếu cõi đời này chẳng có thu
Sẽ không dãy trắng trải khung mờ
Chẳng làn gió thoảng, nhiều rơi rụng
Gợi kẻ đang buồn thả xuống thơ…
27/8/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm