#NgheNhacBangTho #NhấtLang #sachhay #ngontinh #truyenma #thobuon
—————————————————————-
LỜI GIỚI THIỆU:
NGHE NHẠC BẰNG THƠ – KHI THƠ CẤT LÊN THÀNH GIAI ĐIỆU
——————————————————————————————–
Bạn đã bao giờ thử lắng nghe âm nhạc mà không có nhạc cụ, chỉ bằng những vần thơ ngâm nga?
“Nghe Nhạc Bằng Thơ” là một hành trình nghệ thuật đầy mới lạ, nơi những dòng thơ được cất lên thành giai điệu bằng chính cảm xúc và tâm hồn của người ngâm. Không cần đàn, không cần sáo, không có nhạc nền cầu kỳ – chỉ có giọng đọc, nhịp điệu và tình cảm chảy tràn trong từng câu chữ.
Mỗi bài thơ là một bản nhạc không lời, nhẹ nhàng, sâu lắng, đôi khi tha thiết như một khúc hát, đôi khi da diết như lời tâm sự. Giọng ngâm chính là nhạc cụ duy nhất, chạm đến trái tim người nghe theo cách riêng biệt, đưa họ vào những không gian đầy hoài niệm, yêu thương hay khắc khoải…
Tại sao lại là “Nghe Nhạc Bằng Thơ”?
✔ Không có nhạc cụ, nhưng vẫn ngân vang như một bài hát.
✔ Không phải ca khúc, nhưng vẫn chứa đựng trọn vẹn cung bậc cảm xúc.
✔ Một cách thưởng thức thi ca hoàn toàn mới – không chỉ đọc mà còn nghe bằng cả tâm hồn.
Hãy cùng nhau lắng nghe, cảm nhận và để những vần thơ chạm vào trái tim theo cách riêng của nó!
Mời bạn cùng đón nhận và lan tỏa một làn sóng nghệ thuật mới – NGHE NHẠC BẰNG THƠ!
15/2/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
————————————————-
Lời Ngỏ
Qua năm tháng gắn bó với thơ ca, từ niềm đam mê mãnh liệt đã khơi nguồn cho sự tìm tòi và sáng tạo, tôi hân hạnh giới thiệu một thể loại thơ mới – một dòng thơ mà từng câu, từng chữ đều đậm chất nhạc, ngân vang từ đầu đến cuối. Tôi gọi đó là “Thơ Nhạc”, lấy cảm hứng từ thể thơ Lục Bát – một nét đẹp độc đáo trong văn hóa Việt Nam. Dựa trên nền tảng sáu âm tiết và tám âm tiết phối vần, “Thơ Nhạc” được trau chuốt thêm để tạo nên âm hưởng hài hòa, nhịp điệu du dương như một khúc nhạc trữ tình.
Theo Bách khoa toàn thư mở, thơ Lục Bát là một thể thơ truyền thống Việt Nam, không giới hạn số câu, mang đậm dấu ấn dân tộc.
Tuy nhiên, sự sáng tạo thêm yếu tố nhạc trong thơ Lục Bát ở mức độ gần như hoàn chỉnh từ đầu đến cuối, liệu từ trước đến nay đã có ai thực hiện? Nếu đã có, tôi xin thành tâm học hỏi và chia sẻ niềm vui.
Còn nếu đây là một sáng tạo mới, tôi hy vọng rằng, đóng góp nhỏ bé này sẽ làm phong phú thêm nền văn hóa dân tộc và thơ ca Việt Nam. Đây sẽ là niềm vinh dự lớn lao trong hành trình sáng tác của tôi.
Tôi mong rằng, các Thi Hữu cùng những người yêu văn chương sẽ tiếp tục khám phá và tạo nên những thành tựu mới.
Hãy cùng nhau chung tay đóng góp, không chỉ trong lĩnh vực thơ ca, mà còn ở mọi khía cạnh khác, để làm rạng danh văn hóa Việt Nam, đưa đất nước chúng ta ngày càng phát triển và tươi đẹp hơn.
Xin chân thành cảm ơn các bạn đã ghé thăm trang cá nhân của tôi.
Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) kính chúc các bạn dồi dào sức khỏe và gặt hái nhiều thành công trong cuộc sống.
Trân trọng,
Việt Nam – 11/01/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Nguồn Video YouTube Ngâm Nga Thơ Nhạc “NGHE NHẠC BẰNG THƠ”
Tại: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook
————————————————————
#ThơTìnhYêu #ThơViệtNam #ThơTrongVănHọc
#ThơCuộcSống #ThơQuêHương #ThơLụcBát #ThơTìnhLãngMạn
#ThơCảnhĐời #NgâmThơ
——————————————————————————————
ĐÀNH THÔI! PHŨ PHÀNG!
“Thơ Nhạc”
Lặng ngồi thao thức chiều nay
Hình xưa dĩ vãng, lắt lay lưng trời
Khung mờ mỏi cánh trùng khơi
Bầu nghiêng rụng nắng, lờ trôi hững hờ…
Chập chờn ảnh dáng hình mơ
Sầu dâng nỗi nhớ, thẫn thờ…vấn vương…
Mây đùn nhạt bóng tàn hương
Dần theo ngày tháng, gợn luồng xót xa
Còn nữa đâu… chuỗi ngọc ngà
Hoàng hôn lối mộng…ngân nga câu thề
Còn đâu khuya khoắt, quạnh bề
Lắng nghe cửa gió, lê thê nỗi niềm
Còn đâu thoảng mát xuyên rèm
Ru buồn cách trở…dỗ yên võ vàng
Còn đâu da diết lỡ làng
Phôi pha tiếng nhạc, ngập tràn luyến lưu
Giờ đây nẻo vắng sương mù
Bên cô lẻ bóng, thiên thu dạ sầu
Phía trầm vạn kỷ hờn đau
Nhìn trăng vỡ nát, nghẹn ngào đắng cay…
Ôi hời! Ôi hỡi! Bèo mây
Nghìn năm trắc trở, đọa đày tâm tư
Ôi này! Điệp khúc tình thơ
Còn chi để gửi để chờ đợi trông
Đong đưa nước chảy xuôi dòng
Con thuyền mệnh số, bềnh bồng…về nơi
Ngậm ngùi, chua xót đầy vơi
Đành thôi! Cam chịu, đành thôi! Phũ phàng!
30/12/2024
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
GIẤC MỘNG BUỒN
“Thơ Nhạc”
Em về giữa giấc mơ tôi
Hình trăng thuở ấy, nay thời tối đen
Chân em giữa cõi không đèn
Trùm quanh vạn khối màn đêm mịt mùng…
Sương giăng, sương trắng ngập vùng
Phần tôi lặng ngắm chẳng cùng như sương
Sương đeo, sương nhỏ quạnh trường
Còn tôi chỉ thấy ảnh hờn em đi
Mênh mang vẳng tiếng thầm thì
Ngậm ngùi chua xót níu ghì con tim
Xui chi giữa giấc mộng chìm
Này đây gặp gỡ, im lìm dư âm…
Ô hay! Khúc nhạc thâm trầm
Khiến lòng tỉnh thức tím bầm ruột gan
Ôi đau! Lỡ bẻ cây đàn
Để rồi ray rứt, ngàn cân nặng đè…
Nghiêng trở bề, dạ não nề
Đành thôi rỉ rả kéo lê cung buồn
Phũ phàng vội hất quỳnh tương
Để kia chén ngọc ngỡ ngàng, chơi vơi
Nhìn ngang khúc nhạc rã rời
Vấn vương, lưu luyến từng hồi xót xa
Chỉ còn ghép đoạn sầu ca
Góc mờ dĩ vãng để mà phôi phai
Nghẹn ngào ôi hỡi! Tình Ai
Đậm đà, tha thiết chuỗi ngày năm xưa
Giờ như ngọn gió đông lùa
Xuyên qua cửa lạnh đủ vừa tái tê…
01/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TRĂNG VỚI TA
“Thơ Nhạc
Trăng buồn trăng có sao đâu
Còn ta buồn nhuốm bạc đầu dưới trăng
Trăng da, trắng ửng lưng tầng
Còn ta thức trắng, canh tàn sắc hương…
Trăng nghiêng trải ánh ven đường
Ru sầu cỏ lá, màn sương vật vờ
Còn ta lẻ bóng quạnh bờ
Vòm thu rụng nắng, thẫn thờ mây trôi…
Mưa giăng có bạn đỉnh trời
Dạ làn lấp lánh cũng rồi phôi phai
Còn đây chỉ với đêm dài
Ngậm ngùi, vương vấn, hình Ai chập chờn…
Khi tủi hờn, gió khảy đờn
Dìu trăng khúc nhạc, thả hồn chu du
Còn ta khuya khoắt mịt mù
Trầm tư dĩ vãng, thiên thu não nề
Trăng nghiêng thoả chí rọi bề
Còn ta nặng gánh, ê hề, xót xa
Đêm đêm có dãy ngân hà
Gợi tình trăng sáng, còn ta lạnh lùng…
Ô hay! Sóng vỗ bập bồng
Thuyền kia đậu bến, xuôi dòng lắc lư
Cũng rồi một sớm tinh mơ
Dặm ngàn phiêu bạt, lững lờ thênh thang
Còn ta nỗi nhớ ngập tràn
Nhớ hàng phượng vĩ hè loang ánh hồng
Nhớ duyên kết nghĩa vợ chồng
Vậy mà ôi hỡi! Cõi lòng ta đau…
04/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
ĐIỆP KHÚC SẦU CA
“Thơ Nhạc”
Bây giờ chỉ có mình ta
Trầm đây thổn thức, ngân nga cung đờn
Âm buồn nửa khúc nỉ non
Còn kia một nửa chập chờn lung lay…
Nghe thương nhớ giấc mộng dài
Lầu cung nguyệt quế gặp này giai nhân
Chung tay hái đoá trăng vàng
Dệt tình hẹn ước, ngập tràn yêu đương…
Non xanh tặng bản nghê thường
Biển trời lượn sóng, trao nguồn mê ly
Thênh thang rộ nở dã quỳ
Mừng, trao, tặng ấy những gì cho tim…
Than ôi! Bảy nổi ba chìm
Thuyền thơ vạn kỷ mơ tìm hương xưa
Mây che, sấm chớp, ngọn lùa
Chèo nghiêng gãy mái giữa mùa sương giăng…
Âm u cuốn lá rụng tàn
Hồn thu lạnh giá, ngỡ ngàng chơi vơi
Cây đau rũ nhánh ngậm ngùi
Dằng co trước gió cũng rồi buông tay…
Để khổ này, để khóc này
Nghẹn ngào gửi lại chuỗi ngày câu ca
Tơ duyên thắm thiết đậm đà
Éo le mệnh số, tình ta lỡ làng
Lỡ làng tợ chiếc đò ngang
Khách trông ngóng đợi, phũ phàng mưa tuôn
ôi hời…ôi hỡi… trầm luân…
Màn che chẳng có, đoạn đành đêm đen…
06/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
VIẾT CHO MỘT NGƯỜI
“Thơ Nhạc”
Em buồn, em nhớ duyên tôi
Còn tôi cũng nhớ một thời với em
Đôi ta tửu ấm, môi mềm
Quyện hồn cảnh giới, êm đềm du dương
Khuya khuya dỗ giấc mộng thường
Về phương nẻo ấy, con đường em đi
Tim tôi rộn rã, thầm thì
Lời thương tiếng nhớ, những gì cho nhau
Bên kia cũng mấy nhịp cầu
Hồn em thả bước, gửi sầu cho Ai
Dây tơ sợi vắn, sợi dài
Chẳng màng thao thức, chỉ này dây tơ
Chung tay đẩy mảng vạt mờ
Bật bầu ửng ánh, lững lờ thênh thang
Say sưa điệp khúc cung đàn
Ru niềm vạn kỷ, ngập tràn con tim…
Khổ với niềm, biển với thuyền
Muôn đời vẫn đấy, đẩy nghiêng tay chèo
Chỉ hồng dệt gối tình yêu
Mỏi mòn chẳng thể, dưới chiều buông lơi…
Ngậm ngùi ôi hỡi! “Mình” ơi!
Còn chi để tặng, để thời mông mênh
Chập chờn bốn chữ tên em
Dấu hằn sỏi đá bồng bềnh tâm tư
Thơ giờ cũng vẫn là thơ
Ngọt từng câu viết giữa bờ tuyết sương
Nhưng đây chứa khối đoạn trường
Dưới vòm tĩnh lặng gửi hồn vào thơ…
07/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NÓI VỚI EM – NÓI VỚI TÔI
“Thơ Nhạc”
Em khóc tình yêu, khóc cả lời
Hồn anh bỗng chốc nghẹn chơi vơi
Nghe thương nhớ quá! Đau nhiều quá!
Chẳng biết làm sao, chỉ ngậm ngùi…
Năm nào em khóc tình yêu
Còn tôi cũng khổ, khổ nhiều trong tim
Duyên ta lạc giấc mộng thuyền
Để rồi rỉ rả niềm riêng nghẹn ngào …
Kêu trời chỉ thể lệ trào
Nhìn trăng vỡ ánh giữa màu mây trôi
Cho bên quạnh bóng ven đời
Ngẩng dài chua xót, lắm thời mênh mang
Phía đau lỗi nhịp cung đàn
Chùng tơ, nghẽn phím, ngỡ ngàng canh sương
Cho đôi cánh quyện linh hồn
Vướng dày lam khói, tủi hờn tâm tư…
Để thẫn thờ, để tím bờ
Vườn thu rụng lá, hững hờ rong rêu
Âm u dẫm nát khung chiều
Buồn chân lữ khách, đìu hiu khoé nhìn
Tơ vương cuốn chặt chữ tình
Chập chờn ngọn gió đẩy hình đong đưa
Than ôi! Bất chợt cũng vừa
Cuồng phong vụt đến, đứt lìa tơ vương…
Thuở nào tôi nhớ, tôi thương
Cành hoa vườn thắm trên đường tôi đi
Âm vang vẫn mãi thầm thì
Tiếng lòng khúc nhạc níu ghì mơ sâu…
Giờ đây trăng bạc mái đầu
Nghiêng vành lấp lánh giữa bầu thênh thang
Khuya trôi khoảnh khắc lụn tàn
Nghìn năm vẫn ấy lỡ làng đêm trăng…
Có lẽ rồi đây suốt cuộc đời
Chập chờn nỗi nhớ mãi không thôi
Ba thu gắn bó duyên tình mộng
Để lại tim tôi bóng một người…
08/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
MÊNH MANG NỖI NHỚ HỒN TÌNH
“Thơ Nhạc”
Ai những ráng tàn cận mé sông
Cùng em vào mộng ngắm mây hồng
Xem hoa đua nở vườn xuân thắm
Dào dạt hương lòng ngập núi non…
Sương mờ dạ bóng hoàng hôn
Vài con nhạn trắng phiêu bồng chân mây
Vòng tay thẳng hướng dặm dài
Tợ hình muốn kéo chuỗi ngày thiên di…
Bên kia gió hú thầm thì
Cận kề cụm xám những gì cho nhau
Bao khuya êm ái lưng bầu
Lắm chiều rệu rã, tím màu thênh thang
Cây nghiêng hứng ánh rụng tàn
Đợi tình lam khói tặng làn dư hương
Chơ vơ rũ nhánh ven đường
Nghẹn ngào lụn tắt, hay hờn chơi vơi…
Ta lặng ngồi, ngắm khung trời
Thẫn thờ khoảnh khắc cũng rồi suy tư
Sông sâu sóng vỗ cạnh bờ
Triền miên bọt trắng, lững lờ tan trôi
Tương Giang khóc nỗi nhớ người
Lệ sầu thơ giải duyên thời éo le
Còn ta hẹn ước nguyện thề
Chỉ chìm mệnh số, lê thê giọt buồn
Ngẩng nhìn nắng ngả về phương
Hàng mây xám ngắt khuất dần non xa
Bâng khuâng dĩ vãng la đà
Chập chờn kỷ niệm, cố mà phôi phai
Ơi này! Ơi hỡi! Hồn say
Hồn say tỉnh giấc, tiếc hoài mơ đêm
Du dương vẳng tiếng bên thềm
Từng cơn nhạc dế gợi niềm mênh mang…
Rồi đây nẻo vắng, trời mưa đẫm
Hun hút con đường phủ mái rêu
Cả phía không gian chìm tĩnh mịch
Ai dìu em bước dưới trăng xiêu…
14/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM SỰ VỚI HỒN THƯƠNG
“Thơ Nhạc”
Bỗng nghe da diết cả con tim
Nhớ mảnh trăng khuya, nhớ mộng thuyền
Nhớ bóng con đò neo cổ độ
Nhớ hình yêu dấu ngập đầy duyên…
Em ơi! Giọt đắng cuộc đời
Giọt nào đủ sức rã rời con tim
Cho quên, cho khóc mộng thuyền
Phũ phàng mệnh số, triền miên thẫn thờ…
Sông đưa có mấy ven bờ
Mấy chờ, mấy đợi, mấy ngờ cạn dâng
Xuân đi, hạ đến, thu tàn
Chiều đông rét mướt, mấy hàng mây bay
Xác buồn vọng hướng trời Tây
Hồn đau lạnh giá, kéo dài câu ca
Mênh mang thổn thức dưới tà
Trải lòng khúc nhạc, ngân nga giải sầu
Trăng bạc đầu, khuyết nửa màu
Lững lờ cửa gió gợi câu thơ tình
Phải rằng dạ bóng bồng bềnh
Tủi hờn nghẽn ánh, tím hình cung ngôi?
Ngậm ngùi da diết đầy vơi
Nhìn tinh tú lóe đỉnh trời thênh thang
Âm u phủ kín tia làn
Nghẹn ngào bốn phía, tím màn đêm đen
Thơ này anh viết về em
Hồn thương có hiểu thấu niềm tâm tư
Bâng khuâng đốt cháy chữ khờ
Chìa tay đẩy tới mặc quờ quạng đau
Nhưng ôi! Có mấy nhịp cầu
Nhịp nào để bước, nhịp nào không chân
Chơi vơi ngước mặt lưng tầng
Ngập tràn bóng tối, đoạn đành con tim…
Ôi! Ai gieo khúc nhạc lâm li
Khiến kẻ trầm nghe thổn thức vì
Ai kéo trăng tình treo cửa mộng
Để người tỉnh giấc đọng bờ mi…
15/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TIẾNG LÒNG TRONG TA
“Thơ Nhạc”
Người ấy của tôi tự thuở nào
Đậm đà, tha thiết biết là bao
Dẫu cho cách trở, xiềng gông buộc
Vẫn bức tranh xuân đượm thắm màu…
Lam chiều bảng lảng hoàng hôn
Vần thơ còn đó mà hồn thơ đâu?
Mênh mang tấc dạ rầu rầu
Trăm nghìn nỗi nhớ, lạc bầu dư âm
Đâu đây khúc nhạc thâm trầm
Gợi lòng dĩ vãng, cung đàn tơ vương
Bao thu dẫm nát đoạn trường
Bấy ngày bóng tối ngập buồn con tim
Sương đeo, sương nhỏ quạnh thềm
Nắng tàn dạ phiến, nắng hiền buông trôi
Thênh thang vẫn ấy muôn đời
Ngọn lùa vạt xám để rồi tan phai
Ta ngồi ngẩng hướng vầng mây
Nhìn lên lững thững kéo dài không trung
Hỏi kia! Mây có lạnh lùng
Trước màn bóng tối phủ vùng trăng thơ?
Chỉ thẫn thờ, cứ phớt lờ
Phù vân là thế, hững hờ đong đưa
Râm ran tiếng dế cũng vừa
Tấu hòa điệp khúc, dây dưa gọi tình
Non xanh nước biếc hữu hình
Còn ta nỗi nhớ, nhớ Mình…em đâu?
Nghiêng qua ngắm gió thoảng bầu
Đẩy cành rụng héo, gợi sầu sầu thêm
Ai say giọng hát Thanh Tuyền
Nốt cao sáng rực ngập niềm Bolero
Ai vui Cognac quên giờ
Còn ta vẫn mãi bóng mờ…ta thương…
Nhưng có ngờ đâu cảnh phũ phàng
Vườn hoa giữa độ, đám mây giăng
Từng cơn sấm sét, dày mưa đổ
Hé nụ làn hương vội rã tàn…
Để mãi nơi đây ảnh dáng tròn
Cứ hoài lởn vởn, tím hoàng hôn
Và sâu thăm thẳm, niềm vương vấn
Thỉnh thoảng ngân lên một tiếng đờn…
20/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
CÒN HƠN
“Thơ Nhạc”
Một góc hiên đời lạnh tuyết sương
Chơi vơi, trống vắng có nghe buồn
Mà sao cứ mãi từ thăm thẳm
Âm ỉ chập chờn những tiếng chuông?…
Mai này bên góc tàn hương
Về theo nỗi nhớ ảnh buồn thu xưa
Cho tim có chút âm thừa
Ru niềm quạnh quẽ canh khuya lạnh bờ…
Đêm mây dưới gió lững lờ
Vô tình những lúc phủ mờ lên trăng
Không gian bất chợt tối sầm
Còn kia nhạc khúc cung đàn phôi phai
Chiều tà bóng ngả trời tây
Nhìn quanh khắp nẻo vẫn say bóng chiều
Nghiêng qua xếp một cánh diều
Tay hồn thuở gió đẩy diều lên cao
Khi mưa gặp buổi mưa rào
Hạt tròn dạ ánh tợ màu pha lê
Bâng khuâng rút lấy câu thề
Cúi nhìn cảm xúc cũng thuê thỏa lòng
Thu sang ngắm lá rụng dòng
Xuôi luồng sóng nước bềnh bồng xa xôi
Ô hay! Cũng lắm tuyệt vời
Gợi lòng hiểu thấu kiếp đời như kia
Ta sẽ về, sẽ trở về
Vườn hiu quạnh vắng giữa bề sương đeo
Bức tranh thêm nét diễm kiều
Thả hồn thưởng thức cũng nhiều mê say
Đêm đông giấc cũng ngủ dài
Cũng này mộng ảo cũng này mơ thương
Chơi vơi khoảnh khắc gợn buồn
Còn hơn điệp khúc đoạn trường con tim…
Vấn vương, lưu luyến cũng tràn loang
Cũng lắm miên man hướng vọng ngàn
Thổn thức tơ lòng hôm sớm tối
Bâng khuâng rỉ rả nhịp cung đàn…
22/1/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
—————————————————————————————-