XIN HÃY CHO TÔI
“Thơ Nhạc”
Ngõ chiều in vết trầm luân
Hàng cây rũ nắng thả cành tịch dương
Mây bay tận cuối chân tường
Vách trời vạn kỷ nhẹ buông ánh mờ…
Bên kia tiếng dế cận bờ
Gọi hè chửa đến thẫn thờ râm ran
Xuân trôi, nụ chớm lỡ làng
Âm thầm tiếng hẹn đông tàn năm sau
Xanh hồng đỏ tím vàng nâu
Sắc hoa vườn thắm hôm nào đua chen
Héo hon, rụng cánh bên thềm
Đợi chờ ngọn gió ru êm nhạt nhoà
Lặng ngồi thao thức dưới tà
Ngắm nhìn cảnh vật để mà chơi vơi
Nhân gian biển sống cuộc đời
Phù vân là thế! Tình ơi! Hỡi tình!
Yêu đương tợ bóng với hình
Chưa tròn mấy độ thình lình chia tay
Bỏ quên ấm áp chuỗi ngày
Hoá thành một ánh trăng gầy đong đưa
Ai về qua bến sông xưa
Có nghe nức nở mới vừa hôm kia
Có trông thấy giọt đầm đìa
Mảnh hồn tủi nghẹn, đứt lìa con tim?
Cho tôi giữa giấc mộng chìm
Mang vào nỗi nhớ, đi tìm dư hương
Để đau dĩ vãng đoạn trường
Còn đây cảnh giới gửi buồn trong tôi…
02/3/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
ĐỂ HỒN THƠ MÃI BÓNG
NGƯỜI TÔI THƯƠNG
“Thơ Nhạc”
Mắt chiều đọng ánh thu đưa
Niềm đau lạnh giá mới vừa hôm qua
Với tay kéo vạt nắng tà
Đặt vào dĩ vãng, ngân nga tiếng lòng…
Bâng khuâng thả bước chân hồn
Lặng nhìn thẳng hướng con đường xa xăm
Tơ vương kỷ niệm thâm trầm
Chẳng màng bốn phía ngập tràn heo may
Nhưng ôi! Khúc nhạc trăng đầy
Lạc bầu tuyết trắng, phủ dày lam trôi
Ru yên giữa cõi không lời
Hoá thành loãng tiếng, rã rời trăng sao
Khẽ thầm hỏi bởi vì đâu
Tình tan vỡ nát, để sầu đêm đen
Bỏ kia lấp lánh ngọn đèn
Góc trời quạnh quẽ, buồn tênh, mịt mùng?
Cho sâu thăm thẳm tận cùng
Ngọt ngào êm ái cung đàn năm xưa
Chơi vơi, lạc lõng âm thừa
Chập chờn khoảng vắng, đong đưa khuất chìm…
Bao năm ôm giấc mộng huyền
Khung tình bát ngát, đi tìm trong mơ
Lắm khi thao thức thẫn thờ
Cũng nhiều những lúc cận bờ cheo leo
Thôi về mang gối tình yêu
Nhìn thêm lần nữa dưới chiều sương rơi
Để nghe nỗi nhớ một thời
Để hồn thơ mãi bóng người tôi thương…
05/3/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
EM ĐI CÒN AI ĐỂ CHO TÔI
“Thơ Nhạc”
Chân chiều thả bước lang thang
Tình tan mệnh số ngập tràn tơ vương
Bâng khuâng quấn sợi chỉ buồn
Hồn yêu giãy chết, đoạn trường chơ vơ…
Em đi giữa cõi thu mờ
Bỏ kia chiếc áo thẫn thờ heo may
Buông tay bức ảnh tranh dày
Khung vàng rạn nứt, héo gầy con tim
Cho trăng xoả tóc bên thềm
Khóc người quạnh góc biết tìm nơi đâu
Để sương phủ trắng lưng bầu
Gợi hờn ngọn gió đẩy sầu chơi vơi…
Lặng nhìn một ánh sao rơi
Lăn tăn nỗi nhớ ngậm ngùi mênh mang
Phải chăng lỗi nhịp cung đàn
Dưới trời mưa đổ, ngỡ ngàng câu ca?
Hay khuya khuất dãy ngân hà
Khiến tình Ô Thước lệ nhoà hoen mi
Đau thương nức nở kéo ghì
Tiếng lòng da diết thầm thì xa xăm?…
Ta ngồi giữa góc thăng trầm
Nghe từ dĩ vãng nhịp nhàng đong đưa
Dư âm réo rắt đủ vừa
Lượn vờn bếp lửa, dây dưa đóm hồng
Bây giờ em đã lấy chồng
Trời ơi! Chiếc áo ai cầm cho tôi
Ai thêu gối mộng nụ cười
Ai hòa khúc nhạc tuyệt vời thênh thang?..
07/3/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
THỔN THỨC TIẾNG LÒNG
‘Thơ Nhạc”
Tuổi đời thấm thoắt qua mau
Hồn thơ vẫn chảy giữa bầu thênh thang
Nhưng kia vạt nắng lụn tàn
Bóng trời lặng lẽ kéo dần âm u…
Ta đang cận góc sương mù
Ngập đầy nỗi nhớ, trầm tư hướng về
Bâng khuâng khoảnh khắc não nề
Cuốn bầu lạnh giá, đẩy lê dạ buồn
Đâu rồi thả bước trên đường
Chân chiều lữ khách, ngàn thương bến chờ
Đâu rồi mây xám lững lờ
Gợi sầu nhân thế, vần thơ hữu tình
Đâu rồi ngước mắt hướng nhìn
Chập chờn nguyện ước, bồng bềnh con tim
Mênh mang sóng nước mảnh thuyền
Tay chèo vững lái, truân chuyên chẳng màng
Đâu rồi điệp khúc tơ đàn
Nguyệt lầu lộng gió, thiếp chàng say sưa
Đâu rồi êm ái giữa mùa
Hoa vàng óng ả, hương đưa dạt dào…
Bây giờ bốn phía nhạt màu
Tiếng lòng thổn thức, nghẹn ngào chơi vơi
Âm vang dĩ vãng cuộc đời
Là trăm ý nhạc, một trời ngân nga
Ta này cũng vẫn là ta
Cũng tràn cảm xúc, cũng xoa xuýt niềm
Cũng đêm thả giấc mộng huyền
Mà ôi! Chẳng thấy ảnh hiền ta đâu?..
10/3/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NỖI NIỀM DĨ VÃNG
“Thơ Nhạc”
Để rồi cắn rứt tim tôi
Những khi chạnh nhớ đến người năm xưa
Bâng khuâng giữa khoảng âm thừa
Chập chờn ảnh bóng, dây dưa nỗi buồn…
Bao năm em khóc đoạn trường
Còn tôi chỉ thấy con đường tôi đi
Mặc kia nức nở thầm thì
Tiếng lòng da diết, bờ mi lệ hàng
Xui chi bất chợt đoạn đành
Đẩy tình thắm thiết rơi nhanh đáy mồ
Mây sương bốn phía sững sờ
Ngỡ ngàng khoảnh khắc, lững lờ chơi vơi
Kẻ đi chẳng nói thêm lời
Người đau phận số, ngậm ngùi mây bay
Góc sầu ngập gió heo may
Trăm cay nghìn đắng, héo gầy con tim
Đêm buồn cứ mỗi từng đêm
Bài ca não nuột bên thềm ngân nga
Thế mà phía bển “người ta”
Lạnh lùng tuyết trắng, nhạt nhòa dư âm…
Em ơi! Chuỗi sống thăng trầm
Nhìn muôn biến đổi ngập tràn tái tê
Mới hay nuối tiếc hướng về
Bóng tình dĩ vãng tràn trề tơ vương
Còn đâu để kéo lời thương
Còn đâu để giải chuỗi buồn xa xăm
Chỉ còn một tiếng chuông ngân
Góc chiều lặng lẽ trút dần vào thơ…
14/3/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)