Mùa Đông Hốt Lá
Se sắt cuộn tròn dưới tiết đông
Ngắm bao di ảnh, tái tê lòng
Niềm thu cũ hết, tình thu chết
Sao mãi còn đây nỗi nhớ nhung…
Em đã theo tôi suốt khoảng dài
Giữa bầu quang đãng nhẹ nhàng bay
Cố vươn cánh mỏng xòe cho rộng
Chẳng bận gì đâu phút mệt nhoài
Cùng kết thơ vần vạn sắc hoa
Gửi vào lồng lộng tặng về xa
Trăm ngàn hương thắm, say hồn lữ
Tất cả đều mang nét ngọc ngà
Có những đêm trăng tỏa sáng màu
Không gian lơ lửng cận kề nhau
Từ trong thăm thẳm muôn xao xuyến
Xúc cảm trào dâng muốn chặt vào…
Tất cả qua rồi, một khúc quanh
Hồn đan khoảnh khắc rã tơ mành
Luyến lưu ngày tháng theo vàng lá
Lặng lẽ âm thầm lả tả nhanh
Lạnh lẽo chiều nay bỗng nhớ về
Mùa thu năm trước mảnh thuyền đi
Dưới du dương thổi, lòng êm ả
Thẳng mái chèo bơi hướng ảnh thề
Có nhạc, có đàn với có em
Có từng rung động giữa buồng tim
Giờ không còn nữa bao nhiêu ấy
Tôi hốt tàn phơi…thả nhớ tìm…
17/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Thảnh Thơi Tâm Hồn
Hiu hiu ngọn gió đầu đông
Cà phê từng ngụm, nghe lòng thảnh thơi
Trải bao gian khổ cuộc đời
Hôm nay cảm thấy yên vui xế chiều,
Thuở nào vất vả thật nhiều
Suy tư, trăn trở lắm điều lo toan
Bước chân dẫm nát lối mòn
Gập ghềnh đá sỏi, sớm hôm nặng nề
Nỗi niềm canh cánh lê thê
Lo cho con trẻ đường về mai sau
Phẳng phiu đượm thắm sắc màu
Hai bờ cây trái ngọt ngào vị hương
Mặc dầu dãi nắng dầm sương
Chưa lần bi lụy hoặc buồn vu vơ
Tình nhà là cả vần thơ
Căng tràn nhựa sống từng giờ lênh đênh,
Những khi thao thức mình ên
Thả hồn tìm ánh trăng lên đỉnh ngàn
Để với thẳng kéo nhẹ nhàng
Vào tim nung nấu cho hằng sáng soi…
Dẫu thuyền đang giữa trùng khơi
Biết bao sóng dữ cố lôi mạn thuyền
Chẳng hề nao núng ngả nghiêng
Vững vàng lèo lái qua miền lặng yên
Hết rồi năm tháng truân chuyên
Giờ đây thong thả bên thềm ngắm cây
Lủng la, lủng lẳng treo đầy
Nhờ công khó nhọc chuỗi dài cần lao…
29/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Đông Mang Nỗi Nhớ
Vạt nắng buông mình ngả xuống phương
Góc xa phản chiếu ánh u buồn
Chiều gom băng giá từ đâu đến
Để lạnh thu tàn, cụm nhỏ sương…
Rỉ rả âm vang nước chảy ròng
Gợi sầu vương vấn mảnh thuyền rong
Giờ đang neo đậu bờ đâu đó
Hay vẫn lênh đênh tận giữa dòng
Tàn cây lất phất nhánh đong đưa
Thỉnh thoảng vàng rơi dưới ngọn lùa
Như thể tỏ lòng ôm tức tưởi
Phơi bày lác đác kiện mây mưa
Nhưng rồi vũ trụ cũng dần xoay
Rét đẫm trùm lên khắp chỗ này
Mảng xám lờ mờ treo kín ngõ
Mịt mù, ảm đạm bốn bề vây
Phận số con người chuỗi sống mang
Buồn vui, sướng khổ cõi dương trần
Phù vân khoảnh khắc bầu thay đổi
Xuân, hạ, thu, đông cuộc chuyển vòng
Năm nào mơn mởn ngập đầy mơ
Đường rộng thênh thang chẳng đợi chờ
Đêm hái trăng sao, ngày giỡn gió
Sớm hôm kết mộng dệt thành thơ
Giờ thì kẻ đó có còn chi
Bởi chút nữa đây nhạt bóng thề
Lặng lẽ co mình run trước cửa
Bâng khuâng nhìn lộ nhớ thời đi…
11/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành sáng)
Man Mác
Nghiêng nghiêng dáng, xòe cành thon thả
Một phần xanh giờ đã héo hon
Cánh ngàn thoang thoảng từng cơn
Mơn man, rung lắc, chập chờn tỉnh mê,
Đông đã đến, kéo về chầm chậm
Nắng như mừng, hụt hẫng triền miên
Gom hừng hực cất tầng trên
Dưới loang ấm áp, mông mênh nhẹ nhàng
Trăm tia sợi tơ vàng lấp lóe
Tợ tiếng lòng khe khẽ gọi mơ
Chìm sâu vào chốn mịt mờ
Bỏ Mai quạnh quẽ bên bờ giá đông
Sương loáng thoáng phơi dòng đợi bốc
Vài lá khô chờ lốc rụng rời
Đong đưa, giũ hạt, chơi vơi
Hồn hoa canh cánh chuỗi đời gió mưa
Rồi đây sẽ giữa mùa băng tuyết
Nỗi âm thầm, da diết nghẹn đau
Bóng Ai khuất tận chân cầu
Để đầy thương nhớ, ngập sầu vấn vương…
Ngụm giọt đắng, chạnh buồn man mác
Tuổi từ từ sắp mất nữa đây
Bánh xe tạo hoá vòng xoay
Phù vân lặng lẽ tháng ngày đổi thay
Muối điểm trắng, thêm vài điểm trắng
Chuyện ân tình thêm nặng, thêm thu
Mà ôi! Cứ mãi thẫn thờ
Dòng sông bến nước, con đò nơi đâu?…
13/10/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Còn Sức Bật Để Còn Say
Ui ui nắng nhạt trải đìu hiu
Thỉnh thoảng xa xa gió đến khều
Cành nhánh bên hè rung lắc nhẹ
Như sầu thân phận khẽ khàng kêu…
Cuối thu rồi lại chuyển sang đông
Héo úa chưa phai nghẹn tấc lòng
Tiếp tục băng hàn gieo giá lạnh
Ngậm ngùi đối diện cuộc long đong
Ngắn ngủi thời gian của thuở nào
Cố trườn phún rễ dưới tầng sâu
Góp gom đủ chất hầu nuôi dưỡng
Đợi sáng mai kia tỏa ngát bầu
Cố nén nỗi niềm chịu nắng mưa
Dầm dề, oi bức sớm chiều trưa
Biết bao vùi dập luôn dày xéo
Lắm buổi cuồng phong bất chợt lùa
Đêm chút mơ màng quyện khói sương
Đó gom lóng lánh tụ nên buồn
Còn đây trầm mặc, mênh mang nhớ
Cánh lạ lững lờ, đọng vấn vương
Chút đỉnh non tơ mới lú đời
Chỉ vài ba bữa nữa mà thôi
Mênh mông chầm chậm dày bông tuyết
Lác đác tuôn rơi buốt ngập chồi
Thôi thì phận kiếp một loài cây
Chấp nhận thinh không chuỗi tháng ngày
Còn trụ, còn vươn, còn sức bật
Còn xuân ấm áp, nở hoa say…
7/11/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Man Mác Dưới Bầu Đông
Thu lặng lẽ khuất dần về diệu vợi
Đông lại từ xa tới phủ mênh mông
Hàng cây cỏ mang lòng trông ngóng đợi
Hay chán chường, mệt mỏi chuyện tồn vong…
Sao dàu dàu cuốn cong cành nhánh rũ
Như muốn rơi, muốn hú gọi mùa đi
Hoặc tất cả những gì trong một thuở
Làm chứa chan luyến nhớ, nghẹn suy vi
Đây lá héo thầm thì câu vĩnh biệt
Kia bướm hường tha thiết kiếm hương xưa
Đó thoang thoảng ngọn lùa ru giấc điệp
Nọ kiến vàng thiêm thiếp ổ say mơ
Bao thứ ấy hiện giờ hình tan tác
Để lưu tình tiếc mất nỗi niềm lay
Vi vút thổi kéo dài cơn rung lắc
Ngờ ngợ dòng phảng phất cánh heo may…
Ta vẫn vậy, cứ ngày nơi quán vắng
Cũng cái gì nằng nặng giữa con tim
Thong thả ngụm, im lìm chìm sâu thẳm
Vị nồng nàn lẫn đắng quyện hồn chim
Chim biển bắc bay tìm nam biển lớn
Gặp thênh thang lởn vởn áng mây sầu
Xúc cảm dạ nhìn bầu loang loáng nhạt
Chạnh cõi lòng man mác bóng câu đau
Trăm kỷ niệm ngọt ngào thời xuân trẻ
Những nỉ non khe khẽ gợi yêu đương
Lửa hừng hực phả luồng trên sỏi đá
Tất cả này rỉ rả đọng thành sương.
10/11/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Lắt Lay Nỗi Nhớ
Lành lạnh kéo về phủ tiết đông
Thu đi trong nắng tái tê lòng
Ba trăng thắm thiết giờ xin trả
Bốn phía muôn loài lại khoảng không…
Con đường lá đổ vẫn nằm kia
Lác đác vàng phơi giạt mé rìa
Giẫm đạp vụn vằn lăn trước gió
Nay đà mục rữa đất thành ra
Hàng cây run rẩy theo chiều gió
Thỉnh thoảng trầm ngâm lúc thổi dừng
Có phải luyến lưu tình héo úa
Mà treo lác đác mấy làn sương
Lất phất tơ giăng đứt vạt mờ
Gợi hồn thi sĩ dệt vần thơ
Góc buồn rũ rượi dường như nhớ
Một thuở heo may đẩy vật vờ
Loáng thoáng âm vang điệp dế sầu
Quyện hòa rả rích tiếng mưa ngâu
Phải chăng giá buốt đành im lặng
Hay đợi phôi pha mới khẽ chào…
Vòng xoay luân chuyển cánh thời gian
Đến đến đi đi trải cõi trần
Làm biến đổi thay hình vạn vật
Để rồi vương vấn với bâng khuâng
Cứ mãi tâm tư chất chứa hoài
Bóng hình kỹ niệm thuở cùng Ai
Dưới vòm lam khói, hồn hiu quạnh
Lặng lẽ âm thầm, nỗi lắt lay…
11/11/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm