Đôi Mắt Với Bàn Tay Của Tình Yêu – Tổng Hợp Những Đoản Khúc Nỗi Niềm

Đôi Mắt Với Bàn Tay Của Tình Yêu – Tổng Hợp Những Đoản Khúc Nỗi Niềm

Tập Thơ Tổng Hợp Những Đoản Khúc Tâm Tình & Nỗi Niềm Tâm Sự - Page 3 Images?q=tbn:ANd9GcTUbU2W-1kEHbcufk9T_gBAVmDfMyyKHKBiNo4BZPnmJ49fWWI-

Đôi Mắt Của Em

Đôi mắt này, đôi mắt của ngày xưa
Loang nỗi nhớ nhẹ đưa vào sâu thẳm
Cho anh hết bâng khuâng, niềm trăn trở
Rồi êm đềm ngắm tỏ tận xa xăm,

Đôi mắt này khẽ cười, anh yêu dấu!
Có hiểu chăng đau đáu những ngày xa
Em ngơ ngẩn dưới tà trông diệu vợi
Thèm cánh hồn bay tới gặp người ta?

Đôi mắt này, khéo léo ngón thon thon
Phủi mây xám hoàng hôn tan mất dạng
Để chút nữa không gian bầu rộng lớn
Hết áng mờ lởn vởn đậy vầng trăng

Đôi mắt này! Anh Sáng ơi! Giữ mãi
Cuộc tình ta nước chảy tận trùng dương
Dẫu sỏi đá trải đường chân vẫn tới
Điểm tận cùng vời vợi của yêu đương…

Vậy mà nay đôi mắt phủ vạn sầu
Bởi bất hạnh vỡ câu thề ước hẹn
Màn sương tím trùm lên niềm khắc dấu
Mũi tên chì xuyên thấu quả tim em

Để đôi mắt! Đôi mắt thắm ngày xanh
Hóa nhàn nhạt treo cành cây héo rũ
Bao ước mơ ấp ủ dưới long lanh
Một thoáng đã tan tành qua lối ngõ

Đôi mắt của em giờ buồn muôn thuở
Cuốn khung tàn vò võ quấn chiều đông
Từng thu đến bềnh bồng theo ngọn gió
Loáng thoáng về nỗi nhớ một dòng sông…

22/7/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Tập Thơ Tổng Hợp Những Đoản Khúc Tâm Tình & Nỗi Niềm Tâm Sự - Page 3 JpGUDE2

Đôi Mắt Với Bàn Tay

Đôi mắt này! Đôi mắt của ngày xưa
Đã êm ái dẫn đưa anh về mộng
Cho cánh gió giữa dập dồn lượn sóng
Niềm chơi vơi dấy động phả loang tan

Đôi mắt này! Đôi mắt đượm màu xanh
Gieo nỗi nhớ ngập tràn nơi tấc dạ
Giúp những lúc mệt nhoài chân sỏi đá
Bóng râm đường cận đó giải hanh hao

Đôi mắt này! Chan chứa biết là bao
Nguồn sức bật đi vào sông biển lớn
Trước giông bão, sóng cuồng luôn lởn vởn
Mạnh vung chèo thẳng hướng, vượt trùng khơi…

Vậy mà nay đôi mắt! Đôi mắt thắm đầy vơi
Hóa nhàn nhạt, từng hồi rơi nức nở
Để thuở nào dịu dàng hừng ánh tỏ
Giờ ẩn buồn vò võ tím chiều nay…

Kề bên nhau, anh muốn với bàn tay
Vuốt nhè nhẹ làn mây nhiều bụi trắng
Cho Ai kia gánh sầu đang trĩu nặng
Phút êm đềm pha loãng nỗi bi thương

Cho đôi mắt! Đôi mắt đọng hàn sương
Chuyển nhấp nháy trào tuôn tan ảm đạm
Cho điểm ái, dấu yêu còn in thẳm
Phút giây nồng ấm áp được phôi phai…

Thế mà anh chẳng dám nhấc bàn tay
Sợ kỷ niệm đong đầy kia thức dậy
Sợ dĩ vãng ngọt ngào xưa sống lại
Kéo đôi hồn xuống đáy vực âm u.

11/3/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *